bēi cù
bēi liàn
bēi zhì
bēi gěng
bēi yīn
bēi sàng
bēi yù
bēi yǔ
bēi niù
bēi qī
bēi qiū
bēi cù
bēi háo
bēi xián
bēi shāng
bēi cǎn
bēi lì
bēi míng
bēi kǔ
bēi yì
bēi tòng
bēi xīn
bēi wǔ
bēi qì
bēi qiè
bēi qī
bēi jiù
bēi sī
bēi xīn
bēi sǒng
bēi dào
bēi lì
bēi cè
bēi jī
bēi shāng
bēi dá
bēi huān
bēi gěng
bēi wǎn
bēi jiàn
bēi xù
bēi wēng
bēi yì
bēi wǎn
bēi kū
bēi xiǎng
bēi tái
bēi āi
bēi mù
bēi yuàn
bēi jì
bēi xīn
bēi chóu
bēi tì
bēi chǔ
bēi lì
bēi mǐn
bēi yín
bēi dòng
bēi gǎn
bēi yè
bēi huái
bēi jiē
bēi liáng
bēi suān
bēi kǎi
bēi qī
bēi tàn
bēi chuàng
bēi cuī
bēi zhuàng
bēi shēn
bēi dàn
bēi lián
bēi kǒng
bēi nù
bēi jiā
bēi mò
bēi kǎi
bēi xī
bēi xīn
bēi qíng
bēi zhà
bēi xián
bēi yōu
bēi huāng
bēi fū
bēi jù
bēi jiǎo
bēi cuì
bēi fèn
bēi kěn
bēi bāo
bēi xiào
bēi guān
bēi qī
bēi cāng
bēi huáng
bēi sī
bēi cǎn
bēi mèn
bēi ráo
bēi hèn
bēi cuī
bēi zhú
bēi gǔ
bēi tòng
bēi chǐ
bēi chà
bēi quán
bēi cǎn
bēi huān
bēi cháng
bēi cuì
bēi yuàn
bēi chàng
bēi háo
bēi lèi
bēi xuàn
bēi fēng
bēi mèn
bēi kù
bēi náo
bēi nǎo
bēi dié
bēi hàn
bēi fán
bēi huì
bēi tí
bēi huǐ
bēi huān
bēi fèn
bēi chuàng
bēi duān
bēi sī
bēi cuì
bēi mǐn
bēi míng
bēi bù
bēi shēng
bēi jiè
bēi tián
bēi jì
bēi gē
bēi shāng
bēi wén
bēi xǐ
bēi xiū
bēi yē
fú yù
yì yù
nóng yù
ǎi yù
fēn yù
ōu yù
yīn yù
nóng yù
yǎo yù
è yù
bīn yù
fèn yù
chén yù
méng yù
cù yù
pián yù
jué yù
yīn yù
míng yù
yàng yù
chún yù
yíng yù
fēng yù
qū yù
sēn yù
táo yù
ǎi yù
yān yù
cāng yù
yì yù
pán yù
chàng yù
yīn yù
fán yù
bó yù
yīn yù
xiāo yù
yōng yù
nóng yù
yán yù
hóng yù
yì yù
yì yù
wěng yù
yāng yù
shěn yù
fèn yù
fú yù
fú yù
shū yù
fēn yù
jī yù
wěng yù
chōng yù
dá yù
jiě yù
fèn yù
yǎn yù
gān yù
bēi yù
lóng yù
fú yù
āi yù
yī yù
yāng yù
mèn yù
yān yù
cōng yù
kù yù
chóu yù
yǎng yù
āi yù
yōu yù
bó yù
ào yù
fèi yù
fù yù
qiè yù
fú yù
qì yù
niàng yù
gǎn yù
hēi yù
zhì yù
yē yù
pán yù
yōu yù
fú yù
yǎn yù
yì yù
⒈ 悲伤忧郁。
引清陈廷焯《白雨斋词话》卷六:“东坡《浣溪沙·游蘄水清泉寺》……愈悲鬱,愈豪放,愈忠厚,令我神往。”
碧野《没有花的春天》第一章:“末了他悲郁地叹了一口气,他感觉到自己的生活就像这眼前的暮色一样苍茫。”
悲bēi(1)(形)悲伤:~哀|~鸣|~叹|~喜。(2)(形)怜悯:慈~。
郁读音:yù郁yù(1)(形)香气浓厚:~烈。(2)(形)(Yù)姓。郁yù(1)(形)(草木)茂盛:~~葱葱|浓~|葱~。(2)(形)(忧愁、气愤等)在心里积聚不得发泄:忧~|抑~|~闷。