huì rì
huì shēng
huì qū
huì wèn
huì mén
huì bì
huì qióng
huì yǐn
huì yǎn
huì pì
huì jì
huì wáng
huì guò
huì nì
huì è
huì sǐ
huì jí
huì zì
huì suǒ
huì yú
huì miǎn
huì míng
huì bì
huì shì
huì quǎn
huì rén
huì jié
huì lǎo
huì jì
huì yán
wú qióng
jī qióng
qí qióng
zhèn qióng
líng qióng
jiū qióng
shī qióng
dīng qióng
kū qióng
è qióng
gēn qióng
jīng qióng
yán qióng
jī qióng
fèng qióng
jì qióng
dào qióng
yù qióng
zhuāng qióng
hé qióng
lòu qióng
chǐ qióng
lǎo qióng
qín qióng
kùn qióng
lóng qióng
jì qióng
dà qióng
hùn qióng
sì qióng
sòng qióng
ān qióng
jī qióng
wú qióng
yù qióng
pín qióng
zhèn qióng
liáo qióng
wáng qióng
wú qióng
jiàn qióng
gū qióng
gù qióng
jīn qióng
bù qióng
cí qióng
huì qióng
wēi qióng
jiān qióng
tú qióng
guān qióng
zhì qióng
chōng qióng
niǎo qióng
yōu qióng
jiāo qióng
qióng qióng
yǒu qióng
yīn qióng
tōng qióng
sù qióng
jié qióng
ài qióng
cí qióng
duī qióng
zhān qióng
è qióng
duǒ qióng
tú qióng
qìng qióng
shòu qióng
è qióng
shēn qióng
jiǒng qióng
chì qióng
dān qióng
dá qióng
míng qióng
jiù qióng
yīn qióng
⒈ 谓嫌憎困厄潦倒。
引《庄子·秋水》:“孔子曰:‘来!吾语汝。我讳穷久矣,而不免,命也;求通久矣,而不得,时也。’”
成玄英疏:“讳,忌也,拒也。穷,否塞也。”
宋陈师道《五子相送至湖陵》诗:“中年患别多作别,早日讳穷常得穷。”
清孙枝蔚《岁暮寓中遣怀》诗之四:“之子知宜室,吾家不讳穷。”
讳huì(1)(动)因有所顾忌而不敢说或不愿说;忌讳:隐~|直言不~。(2)(名)忌讳的事情:犯了他的~了。(3)(名)旧时指死去的帝王或尊长的名字。
穷读音:qióng穷qióng(1)(形)缺乏生产资料和生活资料;没有钱:~困|~苦|~国。(2)(形)穷尽:无~无尽|理屈辞~|日暮途~。(3)(形)用尽、费尽:~兵黩武|~目远望。(4)(形)彻底(追究):~究|~追猛打。(5)(形)极端:~凶极恶|~奢极侈。