zhèn qióng
dān qióng
è qióng
wú qióng
yù qióng
lòu qióng
qìng qióng
jiāo qióng
zhuāng qióng
jié qióng
zhì qióng
jiū qióng
pín qióng
tú qióng
jī qióng
yīn qióng
tú qióng
jīng qióng
shī qióng
ài qióng
huì qióng
qí qióng
jì qióng
qióng qióng
jiù qióng
zhān qióng
dào qióng
kùn qióng
jiàn qióng
liáo qióng
cí qióng
míng qióng
chì qióng
chǐ qióng
jī qióng
wú qióng
niǎo qióng
dà qióng
gēn qióng
dá qióng
gū qióng
duǒ qióng
tōng qióng
zhèn qióng
sì qióng
jì qióng
lǎo qióng
shòu qióng
hé qióng
sòng qióng
qín qióng
fèng qióng
è qióng
wēi qióng
cí qióng
chōng qióng
guān qióng
sù qióng
yù qióng
duī qióng
hùn qióng
wú qióng
jī qióng
gù qióng
yīn qióng
yǒu qióng
jīn qióng
è qióng
yán qióng
líng qióng
kū qióng
shēn qióng
ān qióng
yōu qióng
jiān qióng
wáng qióng
lóng qióng
jiǒng qióng
bù qióng
dīng qióng
⒈ 艰难困苦。
引汉刘向《列女传·卫寡夫人》:“厄穷而不閔,劳辱而不苟,然后能自致也。”
宋苏轼《与元老侄孙书》之二:“旅况牢落,不言可知。又海南连岁不熟,饮食百物艰难;及泉广海舶絶不至,药物酱酢等皆无,厄穷至此,委命而已。”
清蒲松龄《聊斋志异·锦瑟》:“吾家娘子悯君厄穷,使妾送君入安乐窝,从此无灾矣。”
朱祖谋《半塘定稿序》:“其遇厄穷,其才未尝厥施,故鬱伊不聊之概,一於词陶写之。”
厄è(1)(名)险要的地方:~塞。(2)(名)灾难、困苦:困~。(3)(动)受困、阻塞:阻~。
穷读音:qióng穷qióng(1)(形)缺乏生产资料和生活资料;没有钱:~困|~苦|~国。(2)(形)穷尽:无~无尽|理屈辞~|日暮途~。(3)(形)用尽、费尽:~兵黩武|~目远望。(4)(形)彻底(追究):~究|~追猛打。(5)(形)极端:~凶极恶|~奢极侈。