jī nì
jī jù
jī jī
jī hòu
jī qǔ
jī kòng
jī suǒ
jī suǒ
jī cí
jī chù
jī yǔ
jī hún
jī guàn
jī è
jī pín
jī shǐ
jī bù
jī dān
jī yāng
jī qī
jī xiè
jī yì
jī è
jī lǔ
jī luò
jī fú
jī jiǎn
jī huàn
jī qíng
jī lǚ
jī shù
jī huái
jī shù
jī chén
jī qiān
jī hán
jī shén
jī hóng
jī qiú
jī gù
jī jiǎn
jī chóu
jī zhí
jī jiǎo
jī guǎn
jī mí
jī yuàn
jī tú
jī fù
jī lè
jī bìng
jī lí
jī zhì
jī fáng
jī ài
jī sī
jī pú
jī dí
jī guān
jī mí
jī chán
jī kè
jī bàn
jī juàn
jī bàn
jī bó
jī pò
jī yīng
jī yóu
jī qín
jī xiè
jī chí
jī cháng
jī kǔ
jī lèi
jī niǎo
jī qióng
jī zhěn
jī xì
jī liú
jī guàn
jī dú
jī rén
jī gū
jī zhì
jī léi
jī pèi
jī guà
jī wàng
jī qiǎn
jī yā
jì qióng
fèng qióng
jīn qióng
shòu qióng
zhèn qióng
liáo qióng
niǎo qióng
huì qióng
qìng qióng
hùn qióng
pín qióng
yīn qióng
yù qióng
zhān qióng
duǒ qióng
zhèn qióng
cí qióng
bù qióng
jì qióng
hé qióng
tú qióng
wáng qióng
chōng qióng
lòu qióng
jié qióng
líng qióng
dà qióng
duī qióng
shēn qióng
wēi qióng
dīng qióng
dān qióng
tōng qióng
è qióng
chì qióng
sù qióng
shī qióng
kū qióng
wú qióng
jī qióng
jiàn qióng
gēn qióng
jiāo qióng
gù qióng
ān qióng
sòng qióng
jī qióng
jī qióng
yán qióng
qí qióng
cí qióng
yīn qióng
jiù qióng
ài qióng
jiān qióng
yōu qióng
kùn qióng
gū qióng
wú qióng
sì qióng
wú qióng
yǒu qióng
zhì qióng
è qióng
jīng qióng
jiǒng qióng
qióng qióng
dào qióng
jiū qióng
guān qióng
lóng qióng
è qióng
míng qióng
yù qióng
lǎo qióng
dá qióng
chǐ qióng
tú qióng
qín qióng
zhuāng qióng
⒈ 亦作“羇穷”。飘泊穷困。
引宋王安石《答田仲通书》:“羈穷不幸,不得常从,以进道艺,其恨岂有忘时哉!”
元周慧孙《<乐府诗集>序》:“凡羇穷愁闷,懽忻愉懌,出於口而成声者,皆乐也。”
清黄景仁《寄维衍》诗:“偏从京国坐羈穷,岁俭全家饭二红。”
羁jī(1)(名)马笼头。(2)(动)拘束。(3)(动)停留;使停留。
穷读音:qióng穷qióng(1)(形)缺乏生产资料和生活资料;没有钱:~困|~苦|~国。(2)(形)穷尽:无~无尽|理屈辞~|日暮途~。(3)(形)用尽、费尽:~兵黩武|~目远望。(4)(形)彻底(追究):~究|~追猛打。(5)(形)极端:~凶极恶|~奢极侈。