shū è
shū bào
shū sù
shū yú
shū tì
shū yōng
shū suǒ
shū shī
shū jǐ
shū lǐ
shū fēn
shū sú
shū qì
shū liáng
shū liàng
shū ào
shū huái
shū wàng
shū sǎn
shū gǎo
shū lì
shū yuán
shū lǎng
shū cǎo
shū jiǎn
shū wán
shū bó
shū hóng
shū bān
shū jiě
shū kǎi
shū sè
shū wǎng
shū jùn
shū lè
shū qīn
shū shū
shū sàng
shū yōng
shū yùn
shū dài
shū kuáng
shū fù
shū sōng
shū kāi
shū lòu
shū tuō
shū tōng
shū fèi
shū jùn
shū yě
shū jiàn
shū yì
shū hu
shū zhù
shū lín
shū zhì
shū bài
shū shuāi
shū pǔ
shū jì
shū luò
shū záo
shū chì
shū kuàng
shū lí
shū gǎo
shū zì
shū lián
shū má
shū wǔ
shū jié
shū yuè
shū chù
shū qì
shū cóng
shū tuì
shū zhuō
shū miǎo
shū chù
shū zhǎn
shū duò
shū lüè
shū lěng
shū fù
shū lòu
shū fēng
shū kè
shū jiān
shū yǐng
shū hù
shū jùn
shū zhù
shū dàn
shū jiè
shū jiē
shū bǔ
shū jīn
shū cái
shū bù
shū chàng
shū bù
shū yuǎn
shū kuò
shū jǔ
shū dào
shū xì
shū chè
shū lǎn
shū rǒng
shū màn
shū jiǎn
shū zhōng
shū dàn
shū shòu
shū mì
shū zhù
shū jué
shū jùn
shū yuè
shū lǜ
shū biǎo
shū máo
shū jìn
shū sè
shū shuǎng
shū gé
shū mǐ
shū sháo
shū fú
shū dá
shū huá
shū bǐ
shū chuǎn
shū huō
shū dàn
shū tóng
shū jì
shū guǎng
shū zòu
shū lǔ
shū zòng
shū fāng
shū xìng
shū jiàn
shū shù
shū kuài
shū shí
shū dǎo
shū huáng
shū miù
shū niè
shū xiè
shū báo
shū mèng
shū àn
shū yì
shū yú
shū chén
shū miáo
shū yǔ
shū mò
shū lài
shū měng
shū cū
shū qiǎn
shū lì
shū lǎn
shū hěn
shū jué
shū huì
shū dí
shū jué
shū shǔ
shū pì
shū kāng
shū nì
shū níng
shū xiāng
shū yǔ
犹楚楚。服装鲜明整齐貌。
稀疏貌。
朦(好工具.)胧貌。
⒈ 亦作“疎疏”。
⒉ 犹楚楚。服装鲜明整齐貌。 《韩诗外传》卷三:“子路盛服以见孔子。
引孔子曰:‘ 由疏疏者何也?’”
许维遹集释:“‘疏疏’,读为‘楚楚’。 《诗·曹风·蜉蝣》篇‘衣裳楚楚’; 毛传:‘楚楚,鲜明貌。’”
⒊ 稀疏貌。
引唐贾岛《光州王建使君水亭作》诗:“夕阳庭际眺,槐雨滴疏疏。”
宋张道洽《咏梅》:“疏疏篱落娟娟月,寂寂轩窗淡淡风。”
明张煌言《夏日过鼓浪屿饮程璵嘉将军署中》诗:“入林偏爱晚凉生,灌木疏疏坠月明。”
朱自清《温州的踪迹》:“他到底等什么来着?舍不得那淡淡的月儿么?舍不得那疏疏的帘儿么?”
⒋ 朦胧貌。
引宋李清照《浣溪沙》词:“晚风庭院落梅初,淡云来往月疎疎。”
明康海《中山狼》第三折:“霎时间车尘儿隐隐,马足儿腾腾,旂影儿疎疎,依旧是清秋远树,旷野平芜。”
刘大白《记得》诗:“淡淡的月痕,疏疏的花影。”
盛装的样子。