shū duò
shū sè
shū zòu
shū tì
shū sháo
shū hěn
shū nì
shū kuài
shū biǎo
shū jué
shū wán
shū gǎo
shū tuì
shū yuán
shū kè
shū jìn
shū dá
shū qīn
shū zhù
shū jiàn
shū jùn
shū chè
shū miù
shū yōng
shū ào
shū yǐng
shū huái
shū yǔ
shū lòu
shū jiān
shū lì
shū lòu
shū qì
shū shǔ
shū yě
shū fù
shū kuáng
shū chén
shū yì
shū yùn
shū yú
shū suǒ
shū kuò
shū miáo
shū sōng
shū chàng
shū jì
shū lǔ
shū bù
shū qiǎn
shū tuō
shū huō
shū zhù
shū lǎng
shū bān
shū cǎo
shū gǎo
shū xì
shū fù
shū yuè
shū yì
shū dǎo
shū sǎn
shū báo
shū yuǎn
shū xiè
shū fú
shū qì
shū liáng
shū níng
shū bù
shū lǎn
shū jiàn
shū dí
shū lǎn
shū guǎng
shū liàng
shū shuāi
shū luò
shū màn
shū kāi
shū shuǎng
shū yú
shū jiǎn
shū jué
shū kuàng
shū dài
shū shù
shū è
shū lín
shū mǐ
shū jiē
shū jīn
shū máo
shū fèi
shū niè
shū yǔ
shū sú
shū jǔ
shū lì
shū zhù
shū má
shū yōng
shū chù
shū pǔ
shū mò
shū fāng
shū dào
shū sè
shū sù
shū lěng
shū miǎo
shū chù
shū hu
shū jié
shū jué
shū jiè
shū hóng
shū zhì
shū huì
shū cóng
shū zì
shū dàn
shū jì
shū tōng
shū shòu
shū sàng
shū chuǎn
shū jùn
shū lǐ
shū àn
shū fēn
shū tóng
shū chì
shū lián
shū lǜ
shū bó
shū gé
shū hù
shū kāng
shū huáng
shū dàn
shū lài
shū xiāng
shū huá
shū bǐ
shū lüè
shū zòng
shū bào
shū shí
shū dàn
shū zhōng
shū jiǎn
shū zhuō
shū bài
shū wǎng
shū yuè
shū fēng
shū lí
shū wàng
shū jùn
shū rǒng
shū kǎi
shū pì
shū jiě
shū wǔ
shū cū
shū jǐ
shū mèng
shū mì
shū záo
shū shī
shū xìng
shū měng
shū bǔ
shū lè
shū jùn
shū shū
shū zhǎn
shū cái
⒈ 犹粗疏。觕,同“粗”。
引章炳麟《<初步梵文典>序》:“始湛然箸《辅行传》,已多支离;及宋世法云撰《翻译名义集》,譌舛尚众。余每恨奘公不为斯録,而令疏觕者皮傅为之也。”
疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。
觕读音:cū同“粗”。