疏爽


疏爽的组词


疏布

shū bù

疏漏

shū lòu

疏方

shū fāng

疏散

shū sǎn

疏陈

shū chén

疏开

shū kāi

疏通

shū tōng

疏狂

shū kuáng

疏镂

shū lòu

疏草

shū cǎo

疏瘦

shū shòu

疏嬾

shū lǎn

疏愚

shū yú

疏爽

shū shuǎng

疏服

shū fú

疏密

shū mì

疏逖

shū tì

疏忽

shū hu

疏语

shū yǔ

疏细

shū xì

疏解

shū jiě

疏庸

shū yōng

疏孽

shū niè

疏傅

shū fù

疏附

shū fù

疏傲

shū ào

疏源

shū yuán

疏澹

shū dàn

疏怀

shū huái

疏惰

shū duò

疏濬

shū jùn

疏晦

shū huì

疏桐

shū tóng

疏贱

shū jiàn

疏虞

shū yú

疏舛

shū chuǎn

疏僻

shū pì

疏属

shū shǔ

疏亮

shū liàng

疏毛

shū máo

疏瀹

shū yuè

疏卤

shū lǔ

疏浚

shū jùn

疏注

shū zhù

疏闳

shū hóng

疏薄

shū báo

疏举

shū jǔ

疏牾

shū wǔ

疏勒

shū lè

疏儁

shū jùn

疏懒

shū lǎn

疏稾

shū gǎo

疏闿

shū kǎi

疏柱

shū zhù

疏圃

shū pǔ

疏淡

shū dàn

疏疏

shū shū

疏绝

shū jué

疏浅

shū qiǎn

疏稿

shū gǎo

疏暴

shū bào

疏表

shū biǎo

疏犷

shū guǎng

疏记

shū jì

疏间

shū jiān

疏杰

shū jié

疏凿

shū záo

疏拙

shū zhuō

疏达

shū dá

疏食

shū shí

疏豁

shū huō

疏惶

shū huáng

疏脱

shū tuō

疏俗

shū sú

疏忼

shū kāng

疏襟

shū jīn

疏失

shū shī

疏导

shū dǎo

疏凝

shū níng

疏慢

shū màn

疏彻

shū chè

疏爵

shū jué

疏畅

shū chàng

疏率

shū lǜ

疏跃

shū yuè

疏华

shū huá

疏忌

shū jì

疏邈

shū miǎo

疏箔

shū bó

疏顽

shū wán

疏败

shū bài

疏澁

shū sè

疏涤

shū dí

疏禁

shū jìn

疏杼

shū zhù

疏理

shū lǐ

疏冗

shū rǒng

疏缪

shū miù

疏字

shū zì

疏钟

shū zhōng

疏窳

shū yǔ

疏滞

shū zhì

疏简

shū jiǎn

疏冷

shū lěng

疏略

shū lüè

疏纵

shū zòng

疏分

shū fēn

疏绌

shū chù

疏丧

shū sàng

疏勺

shū sháo

疏慵

shū yōng

疏亲

shū qīn

疏佚

shū yì

疏昵

shū nì

疏阔

shū kuò

疏讫

shū qì

疏闇

shū àn

疏苗

shū miáo

疏妄

shū wàng

疏籁

shū lài

疏香

shū xiāng

疏黜

shū chù

疏道

shū dào

疏朗

shū lǎng

疏客

shū kè

疏韵

shū yùn

疏介

shū jiè

疏利

shū lì

疏落

shū luò

疏麻

shū má

疏展

shū zhǎn

疏隔

shū gé

疏侻

shū tuì

疏粝

shū lì

疏林

shū lín

疏觕

shū cū

疏簿

shū bù

疏数

shū shù

疏悻

shū xìng

疏户

shū hù

疏诞

shū dàn

疏末

shū mò

疏野

shū yě

疏材

shū cái

疏影

shū yǐng

疏节

shū jiē

疏松

shū sōng

疏捕

shū bǔ

疏斥

shū chì

疏懈

shū xiè

疏离

shū lí

疏索

shū suǒ

疏涩

shū sè

疏怠

shū dài

疏远

shū yuǎn

疏恶

shū è

疏梦

shū mèng

疏凉

shū liáng

疏废

shū fèi

疏决

shū jué

疏帘

shū lián

疏狠

shū hěn

疏从

shū cóng

疏匕

shū bǐ

疏猛

shū měng

疏米

shū mǐ

疏网

shū wǎng

疏脊

shū jǐ

疏奏

shū zòu

疏遬

shū sù

疏渐

shū jiàn

疏班

shū bān

疏弃

shū qì

疏蹇

shū jiǎn

疏旷

shū kuàng

疏义

shū yì

疏俊

shū jùn

疏快

shū kuài

疏封

shū fēng

疏衰

shū shuāi


甜爽

tián shuǎng

贞爽

zhēn shuǎng

昧爽

mèi shuǎng

皎爽

jiǎo shuǎng

澄爽

chéng shuǎng

干爽

gān shuǎng

昂爽

áng shuǎng

乖爽

guāi shuǎng

和爽

hé shuǎng

萧爽

xiāo shuǎng

肃爽

sù shuǎng

羣爽

qún shuǎng

透爽

tòu shuǎng

槮爽

sēn shuǎng

遒爽

qiú shuǎng

互爽

hù shuǎng

忼爽

kāng shuǎng

厉爽

lì shuǎng

快爽

kuài shuǎng

魂爽

hún shuǎng

健爽

jiàn shuǎng

群爽

qún shuǎng

秀爽

xiù shuǎng

涼爽

liáng shuǎng

差爽

chà shuǎng

竞爽

jìng shuǎng

慷爽

kāng shuǎng

朗爽

lǎng shuǎng

高爽

gāo shuǎng

潇爽

xiāo shuǎng

更爽

gēng shuǎng

洒爽

sǎ shuǎng

清爽

qīng shuǎng

昒爽

hū shuǎng

晴爽

qíng shuǎng

迈爽

mài shuǎng

口爽

kǒu shuǎng

嶷爽

nì shuǎng

宽爽

kuān shuǎng

愉爽

yú shuǎng

畅爽

chàng shuǎng

直爽

zhí shuǎng

轻爽

qīng shuǎng

宏爽

hóng shuǎng

滑爽

huá shuǎng

违爽

wéi shuǎng

森爽

sēn shuǎng

欠爽

qiàn shuǎng

飒爽

sà shuǎng

慨爽

kǎi shuǎng

秋爽

qiū shuǎng

灵爽

líng shuǎng

行爽

xíng shuǎng

嫩爽

nèn shuǎng

伉爽

kàng shuǎng

明爽

míng shuǎng

端爽

duān shuǎng

疏爽

shū shuǎng

鸿爽

hóng shuǎng

脆爽

cuì shuǎng

不爽

bù shuǎng

亮爽

liàng shuǎng

儁爽

jùn shuǎng

甘爽

gān shuǎng

橚爽

sù shuǎng

竦爽

sǒng shuǎng

隽爽

jùn shuǎng

旷爽

kuàng shuǎng

携爽

xié shuǎng

精爽

jīng shuǎng

饶爽

ráo shuǎng

矜爽

jīn shuǎng

利爽

lì shuǎng

颯爽

sà shuǎng

轩爽

xuān shuǎng

凄爽

qī shuǎng

骏爽

jùn shuǎng

驰爽

chí shuǎng

凉爽

liáng shuǎng

冲爽

chōng shuǎng

俊爽

jùn shuǎng

闿爽

kǎi shuǎng

豪爽

háo shuǎng

上一组词:隽爽
下一组词:鸿飏

更多疏的组词

疏爽的意思


词语解释:

1.亦作"疎爽"。 2.豁达豪爽。 3.奔放;豪迈。 4.疏朗清爽。 5.散开使凉爽。 6.犹分明。

引证解释:

⒈ 亦作“疎爽”。

⒉ 豁达豪爽。

引《新唐书·段文昌传》:“疏爽任义节,不为齷齪小行。”
宋苏舜钦《答章傅》诗:“清晨闯予门,疎爽见姿表。”
元辛文房《唐才子传·崔署》:“少孤贫,不应荐辟,志况疎爽,择交於方外。”
明唐顺之《万古斋公传》:“在学中,独与潘君松为厚交。 潘君疎爽坦易,而公坚苦縝密。”

⒊ 奔放;豪迈。

引《朱子语类》卷一三四:“太史公书疎爽, 班固书密塞。”
清陈田《明诗纪事戊籤·常伦》:“常评事诗疏爽有奇气。”

⒋ 疏朗清爽。

引宋范成大《岩桂》诗之一:“风帘疎爽月徘徊,悵望家人把酒杯。”

⒌ 散开使凉爽。

引宋陈旉《农书·用火采桑之法》:“外採叶归,必疎爽於叶室中,以待其热气退,乃可与食。”

⒍ 犹分明。

引明沉鲸《双珠记·月下相逢》:“邂逅间,亲父子真天降,犹疑似梦还疏爽。”

网络解释:

疏爽

疏爽,疎爽、豁达豪爽、奔放,出自 殷谦自由词作《送君行》
更多爽的组词

疏爽详细解释


读音:shū

疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。

读音:shuǎng[ shuǎng ]

1. 明朗,清亮:爽目。

2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。

3. 痛快,率(shuài)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。

4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。

5. 干脆,索性:爽性。

6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025