疏钟


疏钟的组词


疏濬

shū jùn

疏昵

shū nì

疏奏

shū zòu

疏闿

shū kǎi

疏举

shū jǔ

疏梦

shū mèng

疏属

shū shǔ

疏窳

shū yǔ

疏懒

shū lǎn

疏利

shū lì

疏语

shū yǔ

疏源

shū yuán

疏末

shū mò

疏拙

shū zhuō

疏客

shū kè

疏展

shū zhǎn

疏牾

shū wǔ

疏侻

shū tuì

疏薄

shū báo

疏爵

shū jué

疏松

shū sōng

疏简

shū jiǎn

疏猛

shū měng

疏索

shū suǒ

疏帘

shū lián

疏斥

shū chì

疏野

shū yě

疏镂

shū lòu

疏澁

shū sè

疏逖

shū tì

疏苗

shū miáo

疏隔

shū gé

疏导

shū dǎo

疏杼

shū zhù

疏亮

shū liàng

疏冷

shū lěng

疏细

shū xì

疏脱

shū tuō

疏籁

shū lài

疏嬾

shū lǎn

疏麻

shū má

疏忌

shū jì

疏丧

shū sàng

疏襟

shū jīn

疏遬

shū sù

疏懈

shū xiè

疏班

shū bān

疏漏

shū lòu

疏纵

shū zòng

疏瀹

shū yuè

疏勒

shū lè

疏旷

shū kuàng

疏稾

shū gǎo

疏恶

shū è

疏圃

shū pǔ

疏材

shū cái

疏达

shū dá

疏林

shū lín

疏密

shū mì

疏记

shū jì

疏顽

shū wán

疏通

shū tōng

疏香

shū xiāng

疏陈

shū chén

疏佚

shū yì

疏捕

shū bǔ

疏禁

shū jìn

疏黜

shū chù

疏凉

shū liáng

疏卤

shū lǔ

疏慢

shū màn

疏食

shū shí

疏落

shū luò

疏节

shū jiē

疏缪

shū miù

疏韵

shū yùn

疏忽

shū hu

疏衰

shū shuāi

疏涤

shū dí

疏快

shū kuài

疏杰

shū jié

疏俊

shū jùn

疏冗

shū rǒng

疏朗

shū lǎng

疏影

shū yǐng

疏户

shū hù

疏离

shū lí

疏僻

shū pì

疏惶

shū huáng

疏分

shū fēn

疏浅

shū qiǎn

疏浚

shū jùn

疏草

shū cǎo

疏闳

shū hóng

疏解

shū jiě

疏开

shū kāi

疏道

shū dào

疏柱

shū zhù

疏怠

shū dài

疏凿

shū záo

疏澹

shū dàn

疏闇

shū àn

疏贱

shū jiàn

疏讫

shū qì

疏附

shū fù

疏数

shū shù

疏弃

shū qì

疏从

shū cóng

疏注

shū zhù

疏废

shū fèi

疏疏

shū shū

疏孽

shū niè

疏忼

shū kāng

疏箔

shū bó

疏网

shū wǎng

疏布

shū bù

疏狂

shū kuáng

疏钟

shū zhōng

疏远

shū yuǎn

疏方

shū fāng

疏惰

shū duò

疏封

shū fēng

疏阔

shū kuò

疏晦

shū huì

疏介

shū jiè

疏彻

shū chè

疏败

shū bài

疏妄

shū wàng

疏涩

shū sè

疏字

shū zì

疏儁

shū jùn

疏虞

shū yú

疏愚

shū yú

疏蹇

shū jiǎn

疏散

shū sǎn

疏诞

shū dàn

疏略

shū lüè

疏瘦

shū shòu

疏服

shū fú

疏勺

shū sháo

疏俗

shū sú

疏凝

shū níng

疏米

shū mǐ

疏间

shū jiān

疏犷

shū guǎng

疏绌

shū chù

疏华

shū huá

疏稿

shū gǎo

疏桐

shū tóng

疏傲

shū ào

疏暴

shū bào

疏脊

shū jǐ

疏庸

shū yōng

疏率

shū lǜ

疏畅

shū chàng

疏粝

shū lì

疏失

shū shī

疏跃

shū yuè

疏毛

shū máo

疏表

shū biǎo

疏匕

shū bǐ

疏傅

shū fù

疏理

shū lǐ

疏亲

shū qīn

疏滞

shū zhì

疏怀

shū huái

疏悻

shū xìng

疏狠

shū hěn

疏觕

shū cū

疏义

shū yì

疏豁

shū huō

疏绝

shū jué

疏淡

shū dàn

疏决

shū jué

疏慵

shū yōng

疏簿

shū bù

疏渐

shū jiàn

疏邈

shū miǎo

疏爽

shū shuǎng

疏舛

shū chuǎn


万钟

wàn zhōng

鲸钟

jīng zhōng

郝钟

hǎo zhōng

虬钟

qiú zhōng

母钟

mǔ zhōng

青钟

qīng zhōng

月钟

yuè zhōng

千钟

qiān zhōng

梵钟

fàn zhōng

夹钟

jiā zhōng

镈钟

bó zhōng

僧钟

sēng zhōng

饭钟

fàn zhōng

磬钟

qìng zhōng

排钟

pái zhōng

空钟

kōng zhong

洪钟

hóng zhōng

赏钟

shǎng zhōng

点钟

diǎn zhōng

曙钟

shǔ zhōng

扣钟

kòu zhōng

九钟

jiǔ zhōng

丰钟

fēng zhōng

电钟

diàn zhōng

晨钟

chén zhōng

六钟

liù zhōng

挂钟

guà zhōng

棽钟

chēn zhōng

鸣钟

míng zhōng

龙钟

lóng zhōng

晓钟

xiǎo zhōng

哑钟

yǎ zhōng

函钟

hán zhōng

警钟

jǐng zhōng

塔钟

tǎ zhōng

凫钟

fú zhōng

亮钟

liàng zhōng

讲钟

jiǎng zhōng

暝钟

míng zhōng

仪钟

yí zhōng

木钟

mù zhōng

歌钟

gē zhōng

时钟

shí zhōng

吊钟

diào zhōng

鼓钟

gǔ zhōng

鼎钟

dǐng zhōng

疏钟

shū zhōng

浮钟

fú zhōng

颂钟

sòng zhōng

华钟

huá zhōng

候钟

hòu zhōng

畮钟

mǔ zhōng

裘钟

qiú zhōng

花钟

huā zhōng

摇钟

yáo zhōng

击钟

jī zhōng

撞钟

zhuàng zhōng

盗钟

dào zhōng

静钟

jìng zhōng

情钟

qíng zhōng

栈钟

zhàn zhōng

黄钟

huáng zhōng

亩钟

mǔ zhōng

山钟

shān zhōng

禁钟

jìn zhōng

畞钟

mǔ zhōng

盖钟

gài zhōng

釜钟

fǔ zhōng

笙钟

shēng zhōng

姑钟

gū zhōng

典钟

diǎn zhōng

假钟

jiǎ zhōng

大钟

dà zhōng

酒钟

jiǔ zhōng

丧钟

sāng zhōng

摆钟

bǎi zhōng

霜钟

shuāng zhōng

独钟

dú zhōng

分钟

fēn zhōng

景钟

jǐng zhōng

初钟

chū zhōng

鸿钟

hóng zhōng

编钟

biān zhōng

应钟

yìng zhōng

递钟

dì zhōng

壁钟

bì zhōng

林钟

lín zhōng

号钟

hào zhōng

哥钟

gē zhōng

五钟

wǔ zhōng

禅钟

chán zhōng

枱钟

tái zhōng

上一组词:疏澹
下一组词:申纾

更多疏的组词

疏钟的意思


词语解释:

亦作'踈钟'。
稀疏的钟声。

引证解释:

⒈ 亦作“踈鐘”。稀疏的钟声。

引清陈廷敬《送少师卫公致政还曲沃》诗:“梦绕细旃闻夜雨,春回长乐远踈鐘。”
清岑霁《贯华阁晚眺》诗:“轻飈起长林,踈鐘应嵓谷。”

网络解释:

疏钟

1、亦作“踈钟”。 字面意思为:稀疏的钟声,多指不时可闻见的寺庙里的钟声。‘疏钟’二字在古诗词中频繁出现。如:隋 杨广《谒方山灵岩寺》:“回幡飞曙岭,疏钟响昼林。蝉鸣秋气近,泉吐石溪深。”唐 释皎然《建元寺集皇甫侍御书阁》:“机闲看净水,境寂听疏钟。宣室恩长在,知君志未从。”唐 王维《黎拾遗昕裴秀才迪见过秋夜对雨之作》:“促织鸣已急,轻衣行向重。寒灯坐高馆,秋雨闻疏钟。”清 陈廷敬 《送少师卫公致政还曲沃》诗:“梦绕细旃闻夜雨,春回 长乐 远踈钟。”清 岑霁 《贯华阁晚眺》诗:“轻飈起长林,踈钟应嵓谷。”2、引申意为:遥远而长久的回应。唐朝诗人慧净的作品《和琳法师初春法集之作》:鹫岭光前选,祇园表昔恭。哲人崇踵武,弘道会群龙。高座登莲叶,麈尾振霜松。尘飞扬雅梵,风度引疏钟。静言澄义海,发论上词锋。心虚道易合,迹广席难重。和风动淑气,丽日启时雍。高才掞雅什,顾己滥朋从。因兹仰积善,灵华庶可逢。尘飞扬雅梵,风度引疏钟。释义:雅致的梵心随风而去,高雅的风节和气度引来遥远而长久的回应。
更多钟的组词

疏钟详细解释


读音:shū

疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。

读音:zhōng

钟zhōng(1)(名)响器;中空;用铜或铁制成:~鼎|~鼓|~楼。(2)(名)计时的器具;有挂在墙上的;也有放在桌上的:~摆|~表|~点|~声。(3)(名)指钟点、时间:六点~。钟zhōng(1)(动)(情感)等集中:~爱|~情。(2)姓。钟zhōng(名)同“盅”。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025