niè miè
chéng miè
jìn miè
chǎn miè
xiāo miè
yù miè
cuī miè
fán miè
fǔ miè
kè miè
xiāo miè
kān miè
xiāo miè
qù miè
jì miè
qín miè
huī miè
tú miè
mí miè
míng miè
zhǎn miè
lún miè
bō miè
qǐ miè
huàn miè
shēng miè
jué miè
qǐn miè
sǐ miè
àn miè
chú miè
gé miè
fén miè
biàn miè
zuó miè
lù miè
dǎ miè
dàng miè
míng miè
mó miè
juān miè
huǐ miè
wù miè
huàn miè
diāo miè
tǎo miè
huàn miè
chú miè
jiǎn miè
lè miè
huì miè
kū miè
jiāo miè
duàn miè
jī miè
qīn miè
fèi miè
diàn miè
wáng miè
guī miè
chǎn miè
pú miè
yǔn miè
zú miè
xuē miè
bīn miè
jiù miè
jiān miè
fáng miè
jiān miè
pū miè
fù miè
wū miè
qiān miè
kuì miè
mó miè
tián miè
màn miè
shì miè
rù miè
liè miè
jiàn miè
yǔn miè
huǐ miè
sào miè
wéi miè
cù miè
xī miè
zhū miè
sàn miè
gōng miè
sǎo miè
huài miè
pēng miè
mái miè
pò miè
qī miè
méng miè
jì miè
xiàn miè
āi miè
yǎn miè
sī miè
shí miè
qīng miè
yí miè
cán miè
zéi miè
yān miè
bào miè
yì miè
xī miè
mǐn miè
tì miè
wú miè
tì miè
xiǔ miè
xī miè
shēng miè
mí miè
jué miè
jiǎo miè
yān miè
wū miè
mó miè
è miè
qiāng miè
⒈ 磨灭。
引宋穆修《<唐柳先生文集>后序》:“脱有一二废字,由其陈故劘灭,读无甚害,更资研证就真耳。”
宋王禹偁《八绝诗·阳冰篆》:“嶧山既劘灭,石鼓又缺失。”
磨损消灭。
如:「幼时的悲惨遭遇,在他心中烙下永不可劘灭的伤痕。」
1.切削。
2.磨。
灭读音:miè灭miè(1)(动)熄灭:火~了|灯~了。(2)(动)使熄灭:~灯|沙土可以~火。(3)(动)淹没:~顶。(4)(动)消灭;灭亡:自生自~|物质~。(5)(动)使不存在;使消灭:~蝇|长自己志气;~敌人威风。