chōng fù
chōng rán
chōng gōng
chōng diào
chōng táng
chōng lǘ
chōng yàn
chōng róng
chōng lú
chōng jī
chōng yǎn
chōng shù
chōng páo
chōng pèi
chōng biān
chōng xiàn
chōng jūn
chōng měi
chōng sè
chōng fā
chōng shì
chōng qū
chōng jiǒng
chōng wèi
chōng rèn
chōng dāng
chōng shí
chōng cè
chōng yíng
chōng zé
chōng něi
chōng yān
chōng tián
chōng xiāng
chōng yǎng
chōng chē
chōng shàn
chōng zú
chōng qióng
chōng diàn
chōng féi
chōng fèn
chōng bèi
chōng mào
chōng kuàng
chōng qū
chōng huá
chōng juè
chōng zèng
chōng chì
chōng qǐ
chōng gàn
chōng lèi
chōng yǎng
chōng cháng
chōng kuò
chōng jī
chōng chōng
chōng yú
chōng liàng
chōng fēi
chōng hǎo
chōng huǒ
chōng xuè
chōng gòng
chōng chì
chōng guàn
chōng mǎn
chōng xū
chōng diàn
chōng qú
chōng yù
chōng gěi
chōng záo
chōng rěn
chōng gàn
chōng guǎng
chōng jī
chōng zhuàng
chōng dòng
chōng lì
chōng xiāo
chōng fáng
chōng chàng
chōng bǎo
chōng duō
chōng kè
chōng xì
chōng tuò
chōng shì
chōng yǐn
chōng liè
chōng luó
chōng qiáng
chōng fèn
chōng qì
chōng cuì
chōng zhōu
chōng cháo
chōng qià
chōng yǒng
chōng rèn
chōng zuò
chōng yīng
chōng fù
chōng xuǎn
chōng jī
chōng yù
chōng yì
chōng shèng
chōng bó
chōng yuè
chōng rèn
chōng léng
chōng yì
chōng lì
chōng gé
chōng shè
chōng shí
chōng tíng
chōng ěr
chōng hán
chóu yuè
xīn yuè
yí yuè
dūn yuè
shì yuè
fǔ yuè
kuì yuè
fēng yuè
fù yuè
qī yuè
duì yuè
qīng yuè
chōng yuè
yù yuè
jiā yuè
biàn yuè
dàn yuè
wèi yuè
huān yuè
hé yuè
fèi yuè
dān yuè
chéng yuè
fǎ yuè
huān yuè
qīng yuè
dài yuè
lè yuè
huī yuè
dà yuè
róng yuè
hān yuè
bù yuè
qīn yuè
qià yuè
fú yuè
wǎn yuè
xīn yuè
liú yuè
zhāo yuè
gē yuè
dān yuè
huān yuè
qǔ yuè
ài yuè
zhēn yuè
kuài yuè
xīn yuè
kǎi yuè
chéng yuè
mèi yuè
hè yuè
yì yuè
gǒu yuè
qìng yuè
xǐ yuè
yú yuè
gǎn yuè
wù yuè
yú yuè
jiāo yuè
chán yuè
mù yuè
⒈ 欣喜自得貌。
引唐张鷟《朝野佥载》卷三:“其何婆士女填门,餉遗满道,颜色充悦,心气殊高。”
⒉ 形容精神焕发。
引唐牛僧孺《岑顺》:“顺閲之,恍然而醒,乃大吐。自此充悦,宅亦不復凶矣。”
充chōng(1)(动)满;足:~分|~足(多到能满足需要)|~其量(表示做最大限度的估计;至多)。(2)(动)装满;塞住:~电|~耳不闻。(3)(动)担任;当:~当|~任(担任)。(4)(动)冒充:~行家。(5)姓。
悦读音:yuè悦yuè(1)(形)高兴;愉快。(2)(动)使愉快:取~|喜~|欣~|心~诚服。(3)(Yuè)姓。