chōng rèn
chōng yì
chōng fēi
chōng lì
chōng zuò
chōng shì
chōng tián
chōng rèn
chōng liàng
chōng xuè
chōng fèn
chōng shù
chōng juè
chōng rán
chōng yuè
chōng fù
chōng léng
chōng ěr
chōng duō
chōng yù
chōng qióng
chōng qú
chōng zhōu
chōng cuì
chōng zé
chōng shí
chōng cháng
chōng qiáng
chōng jī
chōng guàn
chōng féi
chōng lèi
chōng yǎng
chōng lì
chōng shì
chōng huá
chōng tuò
chōng jī
chōng xì
chōng yíng
chōng gé
chōng chì
chōng fù
chōng něi
chōng chì
chōng róng
chōng wèi
chōng cè
chōng fáng
chōng rěn
chōng yǐn
chōng mào
chōng yǎng
chōng měi
chōng shàn
chōng hán
chōng bó
chōng guǎng
chōng fèn
chōng gàn
chōng táng
chōng bǎo
chōng qū
chōng chàng
chōng gōng
chōng xiàn
chōng qǐ
chōng yǒng
chōng zhuàng
chōng jī
chōng jūn
chōng yān
chōng chōng
chōng pèi
chōng qià
chōng gàn
chōng liè
chōng yǎn
chōng páo
chōng tíng
chōng xū
chōng mǎn
chōng kuàng
chōng jī
chōng zú
chōng shèng
chōng zèng
chōng sè
chōng gěi
chōng diàn
chōng gòng
chōng dòng
chōng fā
chōng yàn
chōng shè
chōng yù
chōng jiǒng
chōng kuò
chōng yì
chōng yú
chōng dāng
chōng shí
chōng chē
chōng záo
chōng luó
chōng xuǎn
chōng diào
chōng qū
chōng diàn
chōng kè
chōng cháo
chōng yīng
chōng qì
chōng lǘ
chōng xiāo
chōng biān
chōng rèn
chōng lú
chōng xiāng
chōng hǎo
chōng huǒ
chōng bèi
rè fù
xiāo fù
xiá fù
něi fù
fēng fù
pà fù
dà fù
tǎn fù
mǎn fù
zì fù
shù fù
mǎ fù
hǎi fù
fān fù
lóng fù
qiān fù
kuì fù
mǒ fù
chī fù
pěng fù
chán fù
chōng fù
liàng fù
bàn fù
yú fù
huà fù
guǒ fù
fèng fù
pò fù
yāo fù
xūn fù
yǎn fù
xīn fù
shài fù
pī fù
chuān fù
qiē fù
dù fù
yīn fù
fēng fù
shǐ fù
shuǐ fù
gǔ fù
suō fù
tái fù
kōng fù
shǎo fù
jué fù
biān fù
cǎn fù
jiǔ fù
wà fù
yǎn fù
zhǐ fù
guǒ fù
jiāng fù
kǒu fù
jié fù
jiā fù
cháng fù
kū fù
biàn fù
pó fù
bào fù
yí fù
huài fù
wū fù
bái fù
shān fù
fèi fù
lǐng fù
bǎo fù
yǎn fù
chū fù
mén fù
pōu fù
pà fù
jiǎn fù
⒈ 充肠。
引《战国策·燕策一》:“人之飢所以不食乌喙者,以为虽偷充腹,而与死同患也。”
《尉缭子·治本》:“非五穀无以充腹,非丝麻无以葢形。”
唐冯贽《云仙杂记》卷六:“陶渊明日用铜鉢煮粥,为二食具,遇发火,则再拜曰:‘非有是火,何以充腹。’”
明刘基《养志斋记》:“所以适口充腹者,无不有矣。”
充chōng(1)(动)满;足:~分|~足(多到能满足需要)|~其量(表示做最大限度的估计;至多)。(2)(动)装满;塞住:~电|~耳不闻。(3)(动)担任;当:~当|~任(担任)。(4)(动)冒充:~行家。(5)姓。
腹读音:fù腹fù(1)(名)基本义:肚子;躯干的一部分。人的腹在胸的下面。通称肚子(dù·zi)。(2)(名)鼎、瓶子等器物中间凸出的部分。