chōng jī
chōng xū
chōng liàng
chōng jiǒng
chōng dòng
chōng lèi
chōng zé
chōng shù
chōng qià
chōng zuò
chōng fēi
chōng chì
chōng shàn
chōng zhōu
chōng huǒ
chōng yǒng
chōng qú
chōng rán
chōng chàng
chōng xuǎn
chōng lǘ
chōng shì
chōng fā
chōng mǎn
chōng qióng
chōng sè
chōng cè
chōng yíng
chōng tuò
chōng yǎng
chōng ěr
chōng yīng
chōng cháng
chōng yǎn
chōng rèn
chōng kè
chōng zèng
chōng cháo
chōng gěi
chōng shí
chōng chì
chōng zú
chōng biān
chōng něi
chōng bó
chōng měi
chōng juè
chōng rèn
chōng páo
chōng lú
chōng yì
chōng léng
chōng diào
chōng lì
chōng luó
chōng bèi
chōng yǎng
chōng diàn
chōng fù
chōng wèi
chōng jūn
chōng qì
chōng duō
chōng jī
chōng fèn
chōng zhuàng
chōng tián
chōng shèng
chōng gōng
chōng qiáng
chōng yān
chōng shè
chōng xuè
chōng xiàn
chōng táng
chōng yù
chōng huá
chōng yuè
chōng yú
chōng rěn
chōng guàn
chōng fù
chōng rèn
chōng fáng
chōng fèn
chōng gé
chōng jī
chōng shí
chōng gàn
chōng féi
chōng qǐ
chōng guǎng
chōng chōng
chōng lì
chōng bǎo
chōng xiāng
chōng pèi
chōng xiāo
chōng yì
chōng hán
chōng záo
chōng cuì
chōng yàn
chōng qū
chōng hǎo
chōng jī
chōng qū
chōng chē
chōng gòng
chōng diàn
chōng róng
chōng liè
chōng dāng
chōng mào
chōng shì
chōng yǐn
chōng kuàng
chōng yù
chōng xì
chōng tíng
chōng gàn
chōng kuò
jìn yì
guì yì
téng yì
chōng yì
pēn yì
bó yì
jiāo yì
bào yì
fēng yì
yǎn yì
zì yì
yíng yì
hǎi yì
yáng yì
jué yì
yuè yì
bā yì
bèng yì
zòng yì
pāng yì
guàn yì
tián yì
pēn yì
piāo yì
qìn yì
fàng yì
làn yì
bǎi yì
chǐ yì
shē yì
tián yì
yáng yì
bèn yì
shuǐ yì
yǒng yì
mì yì
bō yì
jiàn yì
chōng yì
fēi yì
zhàn yì
yǒng yì
yú yì
àng yì
háo yì
fàn yì
xiàn yì
fèi yì
pián yì
sì yì
fù yì
zì yì
pén yì
fú yì
páng yì
qiū yì
mǎn yì
kuì yì
wèng yì
zhàng yì
nì yì
pén yì
piāo yì
dòng yì
pǐ yì
liú yì
héng yì
diàn yì
xuè yì
liáo yì
pén yì
pān yì
guàn yì
màn yì
充溢chōngyì
(1) 充满洋溢
例周身充溢着青春的光彩英overflowing⒈ 亦作“充益”。
⒉ 充满。
引《管子·心术上》:“嗜欲充益,目不见色,耳不闻声。”
《史记·平準书》:“太仓之粟,陈陈相因,充溢露积於外,至腐败不可食。”
明方孝孺《送河南佥事汤侯序》:“未几,才能之士充溢四海。”
郭沫若《文艺论集·论国内的评坛及我对于创作上的态度》:“我国的批评界中,有一种不好的习气充溢着。”
⒊ 洋溢。
引唐赵璘《因话录》卷六:“相公奏何事称意,喜色充溢?”
清蒲松龄《聊斋志异·梅女》:“梅女夜至,展谢已,喜气充溢,姿态嫣然。”
⒋ 众多;富足。
引《魏书·恩倖传·寇猛》:“家渐富侈,宅宇高华,妾隶充溢。”
唐陆龟蒙《春寒赋》:“大王之宫,后庭女子充溢。”
梁启超《变法通议》:“矿产充溢,积数千年未经开采;土地沃衍,百植并宜。”
充满。
充chōng(1)(动)满;足:~分|~足(多到能满足需要)|~其量(表示做最大限度的估计;至多)。(2)(动)装满;塞住:~电|~耳不闻。(3)(动)担任;当:~当|~任(担任)。(4)(动)冒充:~行家。(5)姓。
溢读音:yì溢yì(1)(动)水满而流出来:充~|洋~|河水四~。(2)(形)过分:~美。〈古〉又同“镒”。