nòng yōu
nòng qíng
nòng mǎ
nòng bǐ
nòng sǒng
nòng cí
nòng quán
nòng yù
nòng lìng
nòng shé
nòng wán
nòng sǒng
nòng yǐng
nòng huài
nòng zhāng
nòng xì
nòng jiǎ
nòng xuán
nòng cháo
nòng yuè
nòng yìn
nòng pín
nòng fǎ
nòng qiǎo
nòng zhāng
nòng xuān
nòng bō
nòng bō
lòng táng
nòng xuān
nòng zī
nòng tóng
lòng kǒu
nòng jù
nòng jiá
nòng zuǐ
nòng sè
nòng zhāng
nòng huā
nòng zāng
nòng méi
nòng bīng
nòng jī
nòng yuán
nòng ér
nòng shǐ
nòng wǎ
nòng guǐ
nòng guāi
nòng xiǎn
nòng zhāng
nòng chūn
nòng chǒu
nòng qīng
nòng xiá
nòng chī
nòng sūn
nòng shá
nòng pò
shàn quán
jǐ quán
zhuā quán
chèng quán
zhì quán
yì quán
zú quán
wài quán
hé quán
cuàn quán
jūn quán
chú quán
zhèng quán
dì quán
fù quán
shì quán
qīn quán
jī quán
sù quán
mài quán
xiōng quán
dào quán
jūn quán
bīng quán
yòng quán
bà quán
chéng quán
jiàn quán
shěn quán
fā quán
shòu quán
jí quán
jiá quán
zǐ quán
gōng quán
tōng quán
jù quán
zhòng quán
shàn quán
diǎn quán
jí quán
chéng quán
qiáng quán
ná quán
lì quán
fù quán
fàng quán
lǎn quán
qiě quán
shān quán
qīng quán
lù quán
zhì quán
lín quán
wěi quán
qīn quán
guó quán
cāo quán
chěng quán
wù quán
huáng quán
tè quán
bǐng quán
zhēng quán
guì quán
wēi quán
jiā quán
nǚ quán
biàn quán
dà quán
fù quán
shì quán
xiāng quán
dāng quán
fèn quán
tān quán
píng quán
shòu quán
hù quán
sān quán
gǔ quán
zhǔ quán
quán quán
háo quán
bǎn quán
qì quán
fū quán
fēn quán
chēng quán
dǎng quán
xuán quán
gōng quán
xuǎn quán
bì quán
sǐ quán
cóng quán
zhōng quán
zhèng quán
rén quán
xǐ quán
wéi quán
zhài quán
què quán
qiè quán
dù quán
shī quán
yù quán
nòng quán
nán quán
zhà quán
hǎi quán
ràng quán
bǎn quán
shí quán
tiān quán
mín quán
jiǔ quán
dá quán
jūn quán
héng quán
zǎi quán
zhāo quán
fǎ quán
xíng quán
jiān quán
gòng quán
cái quán
zhuān quán
zhī quán
chǎn quán
duó quán
fù quán
zhuān quán
qī quán
cháo quán
huà quán
jué quán
wēi quán
jūn quán
wú quán
jiān quán
bǐng quán
shén quán
chí quán
zhí quán
(.好工具)弄权nòngquán
(1) 把握权力,操持朝政
英manipulate power for personal ends⒈ 凭借职位,滥用权力。
引《汉书·刘向传》:“四人同心辅政,患苦外戚许史在位放纵,而中书宦官弘恭、石显弄权。”
唐元稹《连昌宫词》:“弄权宰相不记名,依稀忆得杨与李。”
《秦併六国平话》卷上:“赵高弄权,指鹿为马,欺压羣臣。”
玩弄权术,滥用职权以作威作福。
1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。
权读音:quán权quán(1)(名)〈古〉秤锤。(2)〈书〉(动)权衡:~其轻重。(3)(名)权力:当~|有职有~。(4)(名)权利:人~|公民~|选举~|发言~。(5)(名)有利的形势:主动~|制空~。(6)(动)权变;权宜:~谋。(7)(副)权且;姑且:~充|死马~当活马医。(8)姓。〈古〉又同“颧”。