bù fǎ
bù gāng
bù bù
bù guāng
bù xì
bù wǔ
bù gǔ
bù mǎ
bù liàng
bù qū
bù wèi
bù wǎn
bù yuè
bù lǚ
bù dǎo
bù huán
bù gōng
bù jìng
bù fá
bù yùn
bù guǐ
bù tài
bù yáo
bù zǒu
bù jí
bù jǐng
bù yùn
bù kōng
bù fú
bù jiàn
bù dùn
bù dòu
bù duì
bù zú
bù zi
bù qiāng
bù jī
bù qǔ
bù shào
bù qí
bù wǔ
bù rén
bù zhāng
bù zhòu
bù yún
bù shī
bù gāng
bù lán
bù zhàn
bù tiān
bù qū
bù shè
bù suì
bù xíng
bù niǎn
bù yú
bù zhàng
bù jué
bù kuài
bù dǎ
bù dì
bù chā
bù zhàng
bù zhòu
bù yán
bù yán
bù zhǐ
bù xiè
bù qū
bù bīng
bù lì
bù wǔ
bù jūn
bù rù
bù dào
bù shì
bù fù
bù lòu
bù diào
bù chán
bù xǐ
bù chá
bù qí
bù yán
bù dān
bù lí
bù qì
bù xū
bù shū
bù yóu
bù zōu
bù wǔ
bù qū
bù láng
bù tóu
bù rèn
liú yùn
piān yùn
dà yùn
gòng yùn
qíng yùn
liè yùn
zǐ yùn
zhòng yùn
quán yùn
lián yùn
bù yùn
dí yùn
duǎn yùn
qì yùn
shén yùn
yǎ yùn
fēn yùn
jīn yùn
shī yùn
biāo yùn
bié yùn
gū yùn
gǔ yùn
rú yùn
gé yùn
sú yùn
qiáng yùn
xiāng yùn
fù yùn
qiē yùn
xié yùn
hóng yùn
kuān yùn
shēng yùn
hé yùn
jiǒng yùn
gāo yùn
yā yùn
zè yùn
hú yùn
chán yùn
mò yùn
hán yùn
fán yùn
xié yùn
yán yùn
hǎi yùn
jiāo yùn
guān yùn
niān yùn
líng yùn
lián yùn
gǔ yùn
tǐ yùn
běi yùn
jiān yùn
qiū yùn
sè yùn
lěng yùn
shū yùn
yuǎn yùn
chèn yùn
fù yùn
gē yùn
gēng yùn
cái yùn
shì yùn
yàn yùn
ěr yùn
guó yùn
cù yùn
dòu yùn
lǎng yùn
còu yùn
dié yùn
xiǎo yùn
yì yùn
jiǎo yùn
qì yùn
hé yùn
hóu yùn
jiè yùn
jiū yùn
chén yùn
yì yùn
guǎn yùn
huàn yùn
sì yùn
cí yùn
xiě yùn
mài yùn
jiǎo yùn
yuán yùn
jiāo yùn
shuǐ yùn
sòng yùn
xiǎn yùn
fēng yùn
wěi yùn
quán yùn
xián yùn
fēng yùn
sù yùn
yōu yùn
guǐ yùn
chū yùn
yīn yùn
jì yùn
dié yùn
jīn yùn
jù yùn
qín yùn
qīng yùn
píng yùn
qióng yùn
pǐn yùn
(好工具.)步韵bùyùn
(1) 按照原诗、词的韵脚和顺序作诗、词唱和
英use the rhyme sequenee of a poem⒈ 用他人诗作韵脚的原字及其先后次第来写诗唱和。始于唐代白居易同元稹的互相唱和,至宋代而大盛。也称次韵。
引清吴乔《答万季埜诗问》:“和诗之体不一……用其韵而次第不同者,谓之用韵;依其次第者,谓之步韵。”
鲁迅《且介亭杂文·病后杂谈》:“这个艳传,那个步韵,比对于华屋丘墟,生民涂炭之惨的大事情还起劲。”
仿他人的诗,依其作韵脚的原字及先后次第写诗唱和。始于唐,大盛于宋。
步bù(1)(名)行走时两脚之间的距离;脚步:正~|跑~|寸~难移|走了一~棋。(2)(名)阶段:事情一~比一~顺利。(3)(名)地步;境地;不幸落到这一~。(4)(量)旧制长度单位;一步等于五尺。(5)(动)用脚走;~入会场|亦~亦趋。(6)(动)〈书〉踩;踏:~人后尘。(7)(动)〈方〉用脚步等量地:~一~这块地够不够三亩。(8)姓。
韵读音:yùn韵yùn(1)(名)本义:和谐悦耳的声音。(2)(名)韵母。(3)(名)情趣。(4)(名)(Yùn)姓。