fù suǒ
fù cái
fù gé
fù yín
fù shī
fù bì
fù gē
fù zhàng
fù quán
fù yǒng
fù sòng
fù jīn
fù xián
fù yì
fù zhì
fù yú
fù zū
fù de
fù cún
fù shēng
fù suàn
fù míng
fù kè
fù lǐ
fù bǐ
fù mì
fù qíng
fù shì
fù mín
fù cǎi
fù shuì
fù xù
fù diào
fù zhí
fù zhí
fù kè
fù é
fù yáo
fù xiàn
fù yǒu
fù liǎn
fù fú
fù shǎng
fù gòng
fù sù
fù mìng
fù yǒu
fù guī
fù lùn
fù xíng
fù bì
fù fēn
fù shēng
fù shí
fù lù
fù cái
fù zhèng
fù xìng
fù yùn
fù yǔ
fù nà
fù jí
fù qián
fù bǐng
fù gěi
fù wù
chèn yùn
zè yùn
fù yùn
gǔ yùn
hóu yùn
fēng yùn
qīng yùn
yàn yùn
gū yùn
dà yùn
guǎn yùn
fù yùn
liú yùn
shén yùn
gé yùn
niān yùn
liè yùn
bù yùn
cái yùn
quán yùn
běi yùn
qiē yùn
huàn yùn
jiāo yùn
biāo yùn
mài yùn
yán yùn
fēng yùn
gǔ yùn
shī yùn
yōu yùn
lián yùn
shuǐ yùn
pǐn yùn
gòng yùn
hé yùn
guǐ yùn
hóng yùn
shēng yùn
dí yùn
guó yùn
tǐ yùn
qì yùn
hé yùn
shì yùn
qì yùn
jiū yùn
gāo yùn
gēng yùn
lěng yùn
xié yùn
líng yùn
sòng yùn
yǎ yùn
rú yùn
piān yùn
jīn yùn
jīn yùn
zǐ yùn
chū yùn
yā yùn
còu yùn
kuān yùn
yì yùn
yuǎn yùn
jiè yùn
hán yùn
quán yùn
dié yùn
sù yùn
qín yùn
bié yùn
jiān yùn
xié yùn
ěr yùn
dié yùn
qiáng yùn
cù yùn
hǎi yùn
qióng yùn
jiǎo yùn
xiǎn yùn
chán yùn
yì yùn
sú yùn
xián yùn
yīn yùn
xiāng yùn
qiū yùn
xiě yùn
qíng yùn
fēn yùn
sì yùn
sè yùn
cí yùn
jiāo yùn
jiǎo yùn
jì yùn
yuán yùn
mò yùn
xiǎo yùn
fán yùn
shū yùn
jù yùn
hú yùn
duǎn yùn
gē yùn
jiǒng yùn
wěi yùn
lián yùn
guān yùn
lǎng yùn
píng yùn
dòu yùn
chén yùn
zhòng yùn
⒈ 犹分韵。指作诗时先规定若干字为韵,各人分拈,依韵作诗。 《南史·曹景宗传》:“詔令约(沉约 )赋韵。时韵已尽,唯餘‘竞、病’二字。
引景宗便操笔,斯须而成,其辞曰:‘去时儿女悲,归来笳鼓竞。借问行路人,何如霍去病 ?’帝嘆不已。”
宋洪迈《容斋续笔·作诗先赋韵》:“南朝人作诗多先赋韵。”
赋fù(1)(动)(上对下)交给:~予。(2)(名)旧指田地税:田~|~税。(3)(名)我国古代文体;盛行于汉魏六朝;是韵文和散文的综合体。(4)(动)做(诗、词):~诗一首。
韵读音:yùn韵yùn(1)(名)本义:和谐悦耳的声音。(2)(名)韵母。(3)(名)情趣。(4)(名)(Yùn)姓。