声韵


声韵的组词


声华

shēng huá

声碟

shēng dié

声妓

shēng jì

声英

shēng yīng

声叉

shēng chā

声闻

shēng wén

声誉

shēng yù

声儿

shēng ér

声控

shēng kòng

声讨

shēng tǎo

声嗓

shēng sǎng

声阻

shēng zǔ

声威

shēng wēi

声伎

shēng jì

声施

shēng shī

声乐

shēng yuè

声交

shēng jiāo

声压

shēng yā

声采

shēng cǎi

声乡

shēng xiāng

声传

shēng chuán

声诺

shēng nuò

声芳

shēng fāng

声裁

shēng cái

声尘

shēng chén

声域

shēng yù

声列

shēng liè

声扬

shēng yáng

声荣

shēng róng

声奢

shēng shē

声灵

shēng líng

声云

shēng yún

声频

shēng pín

声迹

shēng jì

声绩

shēng jì

声埶

shēng yì

声地

shēng de

声波

shēng bō

声纽

shēng niǔ

声兵

shēng bīng

声量

shēng liàng

声味

shēng wèi

声骨

shēng gǔ

声问

shēng wèn

声望

shēng wàng

声讯

shēng xùn

声述

shēng shù

声寃

shēng yuān

声呐

shēng nà

声律

shēng lǜ

声强

shēng qiáng

声泪

shēng lèi

声调

shēng diào

声气

shēng qì

声比

shēng bǐ

声部

shēng bù

声屈

shēng qū

声猷

shēng yóu

声场

shēng chǎng

声歌

shēng gē

声子

shēng zǐ

声口

shēng kǒu

声化

shēng huà

声旁

shēng páng

声饮

shēng yǐn

声息

shēng xī

声度

shēng dù

声带

shēng dài

声腔

shēng qiāng

声咳

shēng hāi

声明

shēng míng

声影

shēng yǐng

声柱

shēng zhù

声技

shēng jì

声偶

shēng ǒu

声喏

shēng rě

声诗

shēng shī

声利

shēng lì

声焰

shēng yàn

声辩

shēng biàn

声级

shēng jí

声张

shēng zhāng

声情

shēng qíng

声节

shēng jié

声谱

shēng pǔ

声家

shēng jiā

声烈

shēng liè

声呼

shēng hū

声速

shēng sù

声音

shēng yīn

声名

shēng míng

声响

shēng xiǎng

声欬

shēng kài

声词

shēng cí

声略

shēng luè

声貌

shēng mào

声价

shēng jià

声母

shēng mǔ

声能

shēng néng

声纳

shēng nà

声势

shēng shì

声韵

shēng yùn

声浪

shēng làng

声嘶

shēng sī

声言

shēng yán

声嗽

shēng sòu

声色

shēng sè

声援

shēng yuán


疏韵

shū yùn

赓韵

gēng yùn

体韵

tǐ yùn

歌韵

gē yùn

素韵

sù yùn

叠韵

dié yùn

鹄韵

hú yùn

远韵

yuǎn yùn

滓韵

zǐ yùn

秋韵

qiū yùn

标韵

biāo yùn

泉韵

quán yùn

凡韵

fán yùn

宋韵

sòng yùn

寄韵

jì yùn

兼韵

jiān yùn

气韵

qì yùn

寒韵

hán yùn

丰韵

fēng yùn

蝉韵

chán yùn

词韵

cí yùn

冷韵

lěng yùn

步韵

bù yùn

才韵

cái yùn

迥韵

jiǒng yùn

襟韵

jīn yùn

喉韵

hóu yùn

清韵

qīng yùn

瑟韵

sè yùn

元韵

yuán yùn

促韵

cù yùn

国韵

guó yùn

复韵

fù yùn

器韵

qì yùn

海韵

hǎi yùn

强韵

qiáng yùn

墨韵

mò yùn

骨韵

gǔ yùn

大韵

dà yùn

笛韵

dí yùn

剧韵

jù yùn

管韵

guǎn yùn

趁韵

chèn yùn

联韵

lián yùn

嫌韵

xián yùn

宽韵

kuān yùn

协韵

xié yùn

借韵

jiè yùn

拈韵

niān yùn

朗韵

lǎng yùn

品韵

pǐn yùn

声韵

shēng yùn

琴韵

qín yùn

诗韵

shī yùn

角韵

jiǎo yùn

幽韵

yōu yùn

尘韵

chén yùn

耳韵

ěr yùn

世韵

shì yùn

别韵

bié yùn

北韵

běi yùn

尾韵

wěi yùn

斗韵

dòu yùn

格韵

gé yùn

脚韵

jiǎo yùn

情韵

qíng yùn

迭韵

dié yùn

交韵

jiāo yùn

灵韵

líng yùn

艳韵

yàn yùn

写韵

xiě yùn

和韵

hé yùn

篇韵

piān yùn

古韵

gǔ yùn

风韵

fēng yùn

重韵

zhòng yùn

逸韵

yì yùn

列韵

liè yùn

卖韵

mài yùn

意韵

yì yùn

凑韵

còu yùn

切韵

qiē yùn

诡韵

guǐ yùn

水韵

shuǐ yùn

连韵

lián yùn

仄韵

zè yùn

出韵

chū yùn

全韵

quán yùn

官韵

guān yùn

阄韵

jiū yùn

共韵

gòng yùn

岩韵

yán yùn

今韵

jīn yùn

押韵

yā yùn

洪韵

hóng yùn

四韵

sì yùn

孤韵

gū yùn

险韵

xiǎn yùn

娇韵

jiāo yùn

高韵

gāo yùn

赋韵

fù yùn

分韵

fēn yùn

流韵

liú yùn

换韵

huàn yùn

合韵

hé yùn

俗韵

sú yùn

平韵

píng yùn

短韵

duǎn yùn

神韵

shén yùn

音韵

yīn yùn

谐韵

xié yùn

香韵

xiāng yùn

儒韵

rú yùn

蛩韵

qióng yùn

雅韵

yǎ yùn

晓韵

xiǎo yùn

上一组词:才韵
下一组词:才语

更多声的组词

声韵的意思


词语解释:

声韵shēngyùn

(1) 音韵(汉字音节中声、[.好工具]韵、调的总称);声音

英sound

(2) 声母和韵母的合称

英initial consonant and simple or pound vowel

引证解释:

⒈ 见“声韵”。亦作“声韵”。亦作“声均”。

⒉ 指乐调。

引《三国志·魏志·杜夔传》:“夔令玉铸铜鐘,其声均清浊多不如法。”
《晋书·律历志上》:“考以正律,皆不相应;吹其声均,多不谐合。”
《晋书·乐志上》:“泰始九年,光禄大夫荀勗始作古尺,以调声韵。”
唐杜牧《今皇帝陛下一诏徵兵不日功集河湟诸郡次第归降臣获睹圣功辄献歌咏》:“听取满城歌舞曲,《凉州》声韵喜参差。”
宋张先《木兰花》词:“楼下雪飞楼上宴,歌咽笙簧声韵颤。”
元彭芳远《满江红·闻笛》词:“江南路,晴又阴,声韵改,泪盈襟。”

⒊ 指诗文的韵律。

引南朝梁刘勰《文心雕龙·章句》:“然两韵輒易,则声韵微躁;百句不迁,则唇吻告劳。”
宋朱弁《曲洧旧闻》卷五:“章楶质夫作《水龙吟》,咏杨花,其命意用事,清丽可喜, 东坡和之,若豪放不入律吕,徐而视之,声韵谐婉。”
明李东阳《孔氏四子字说》:“陈白沙诗极有声韵。”
清袁枚《随园诗话》卷三:“曰‘声依永’,言声韵之贵悠长也。”
吴庚舜《浅谈李贺》:“李贺的作品,声韵和谐。”

⒋ 指文词声律和文字音韵学上的声、韵、调等。按,我国南朝时文士受转读佛经之启发,创为四声之说,在文学史和语言学史上都有影响。参阅陈寅恪《四声三问》。

引《南齐书·文学传·陆厥》:“汝南周顒,善识声韵。”
南朝梁慧皎《高僧传·经师·昙迁》:“﹝曇迁﹞常布施题经,巧於转读,有无穷声韵。”
唐封演《封氏闻见记·声韵》:“时王融、刘绘、范云之徒,皆称才子,慕而扇之,由是远近文学,转相祖述,而声韵之道大行。”
田北湖《论文章源流》:“识字之初,苦於形体之辨别,声韵之异同,惟恃记问。”

⒌ 借指诗歌或其他韵文。

引元辛文房《唐才子传·杨发》:“﹝发﹞工诗,亦当时声韵之伟者。”
象升《<振素庵诗集>序》:“自余束髮受书,即酷嗜声韵之学,间有拟作,輙稚钝弗能工。”
章炳麟《<韵文集>自叙》:“自壹郁无与语,时假声均以寄悲愤。”

⒍ 指说话或呼喊的声调。

引《北齐书·元文遥传》:“文遥歷事三主,明达世务,每临轩,多命宣勑,号令文武,声韵高朗,发吐无滞。”
《魏书·崔光韶传》:“光韶性严毅,声韵抗烈,与人平谈,常若震厉。”
清陈维崧《念奴娇·咏玫瑰花》词:“拂晓谢娘帘阁畔,忽逗卖花声韵。”

⒎ 泛指和谐动听的声音。

引明沉德符《野获编·礼部一·笏囊佩袋》:“凡大朝会时,百寮俱朝服佩玉,殿陛之间,声韵甚美。”
清陈维崧《玉烛新·咏烛》词:“兰心剪瘦,谁听得,掉却玉釵声韵。”
老舍《二马》第三段五:“大街两旁的树在凉风儿里摇动着叶儿,沙沙的有些声韵。”

国语词典:

由声母、韵母和声调构成的汉字字音。

网络解释:

声韵

声韵一般是指句尾押韵,而句尾压韵有压平声韵和仄声韵。可以是整首诗都压同一个韵,也可以只有第二句和第四句压同一个韵,也可以第一、二、四句都压同一个韵。平声即阴平、阳平,仄声是上声、去声。压阴平、阳平韵的是平声韵,压上声、去声的是仄声韵。
更多韵的组词

声韵详细解释


读音:shēng

声shēng(1)(名)(~儿)声音:雨~。(2)(量)表示声音发出的次数:喊了两~。(3)(动)发出声音;宣布;陈述:~东击西。(4)(名)名声:~誉|~望。(5)(名)声母:双~叠韵。(6)(名)字调:平~|四~。

读音:yùn

韵yùn(1)(名)本义:和谐悦耳的声音。(2)(名)韵母。(3)(名)情趣。(4)(名)(Yùn)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025