yáng zhōu
yáng qiáo
yáng shān
yáng dùn
yáng yá
yáng lún
yáng wěi
yáng hù
yáng gē
yáng lú
yáng jiǎo
yáng bǔ
yáng jì
yáng fēng
yáng gōu
yáng ē
yáng shì
yáng huī
yáng bīn
yáng bó
yáng dì
yáng yàn
yáng líng
yáng xián
yáng tǐ
yáng xī
yáng guǎn
yáng sǎn
yáng biāo
yáng yáo
yáng dòng
yáng hàn
yáng lǐ
yáng zhái
yáng yuán
yáng rì
yáng shī
yáng yàn
yáng jiǎ
yáng chā
yáng péng
yáng hòu
yáng yáng
yáng bīng
yáng shí
yáng chí
yáng huì
yáng lì
yáng zé
yáng liáo
yáng píng
yáng chūn
yáng zhāo
yáng cháo
yáng xiù
yáng bào
yáng huá
yáng jǐng
yáng yàn
yáng yú
yáng mó
yáng xiāo
yáng lǚ
yáng jí
yáng chéng
yáng jiān
yáng guāng
yáng xìng
yáng biāo
yáng suì
yáng xiàn
yáng jīng
yáng jiā
yáng jiǔ
yáng bīn
yáng jí
yáng lèi
yáng shuò
yáng shǔ
yáng cǎi
yáng qì
yáng gǔ
yáng guān
yáng bō
yáng zì
yáng diàn
yáng yīn
yáng lì
yáng kè
yáng yīn
yáng qiáng
yáng dàn
yáng guó
yáng hú
yáng zhǐ
yáng qiáo
yáng xū
yáng mù
yáng liù
yáng shí
yáng gōng
yáng yuè
yáng shēng
yáng chéng
yáng shēng
yáng lài
yáng míng
yáng dào
yáng xiàn
yáng gàn
yáng zǐ
yáng yàn
yáng kuáng
yáng wā
yáng jīng
yáng shén
yáng fú
yáng zhǐ
yáng mǎ
yáng shū
yáng chàng
yáng qiū
yáng mén
yáng hé
yáng jiǎo
yáng wū
yáng guān
yáng zhái
yáng huà
yáng jù
yáng tái
yáng hàn
yáng hàn
yáng wén
yáng jiàn
yáng wù
yáng hún
yáng jué
yáng yàn
yáng bìng
yáng jì
yáng jīng
yáng fāng
yáng suì
yáng fù
yáng bēi
yáng cháo
yáng gāng
yáng huì
⒈ 《周易》中组成卦的符号叫爻。“—”是阳爻。与阴爻“--”相对。
引《易·大壮》“大壮利贞。彖曰大壮,大者,壮也” 三国魏王弼注:“‘-’者谓阳爻。小道将灭,大者获正,故利贞也。”
⒉ 指乾卦。乾卦象阳、象君、象天。
引《文选·刘琨<答卢谌>诗》:“厄运初遘,阳爻在六。”
李善注:“言晋之遇灾也。 《周易》曰:‘上九:亢龙,有悔。’盈不可久也。‘阳爻在六’,谓乾上九也。”
张铣注:“‘在六’谓乾卦第六,画辞云:‘亢龙有悔’,喻天子运极而有穷厄之灾。”
阳(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。
爻读音:yáo爻yáo(1)(名)组成八卦的长短横道;“…”为阳爻;“……”为阴爻。(2)(名)表示交错和变动。