yáng qiáng
yáng líng
yáng chūn
yáng liù
yáng gōu
yáng lì
yáng shū
yáng qiáo
yáng diàn
yáng lǐ
yáng jīng
yáng jīng
yáng chā
yáng lún
yáng liáo
yáng hòu
yáng guān
yáng shén
yáng zì
yáng mó
yáng sǎn
yáng hàn
yáng huì
yáng yàn
yáng mén
yáng gāng
yáng shí
yáng xū
yáng huà
yáng yáo
yáng yīn
yáng yàn
yáng cháo
yáng lèi
yáng guān
yáng wù
yáng kè
yáng xiàn
yáng gǔ
yáng fú
yáng bào
yáng shuò
yáng shì
yáng jiā
yáng dào
yáng shēng
yáng lú
yáng dòng
yáng dàn
yáng jiān
yáng biāo
yáng kuáng
yáng hàn
yáng zhǐ
yáng fāng
yáng bīn
yáng shēng
yáng yú
yáng yuán
yáng huì
yáng hàn
yáng wā
yáng bǔ
yáng xiàn
yáng lǚ
yáng jiàn
yáng jiǎo
yáng mù
yáng xiù
yáng péng
yáng jiǎ
yáng qì
yáng jīng
yáng cǎi
yáng zhái
yáng wén
yáng gē
yáng huá
yáng zhōu
yáng gōng
yáng guó
yáng jù
yáng suì
yáng bēi
yáng hé
yáng dùn
yáng jí
yáng chéng
yáng jué
yáng xìng
yáng yá
yáng bīn
yáng bō
yáng shǔ
yáng suì
yáng qiáo
yáng hú
yáng jiǔ
yáng míng
yáng píng
yáng rì
yáng xián
yáng chí
yáng hù
yáng lài
yáng fēng
yáng shān
yáng bìng
yáng yàn
yáng jiǎo
yáng yàn
yáng zǐ
yáng yáng
yáng hún
yáng shī
yáng tái
yáng wěi
yáng gàn
yáng chàng
yáng guǎn
yáng zhái
yáng ē
yáng cháo
yáng yuè
yáng dì
yáng shí
yáng fù
yáng jí
yáng biāo
yáng bīng
yáng xiāo
yáng qiū
yáng zhāo
yáng guāng
yáng chéng
yáng jì
yáng zé
yáng yīn
yáng jì
yáng mǎ
yáng lì
yáng xī
yáng zhǐ
yáng wū
yáng yàn
yáng tǐ
yáng jǐng
yáng bó
yáng huī
yán yàn
qí yàn
zhāng yàn
shēng yàn
là yàn
xiān yàn
dí yàn
xī yàn
dú yàn
hòu yàn
mó yàn
yān yàn
dēng yàn
xī yàn
yáng yàn
shī yàn
lěng yàn
qì yàn
diàn yàn
hōng yàn
xiōng yàn
è yàn
nì yàn
háo yàn
hè yàn
ài yàn
biāo yàn
wū yàn
guāng yàn
shòu yàn
chì yàn
máng yàn
shèng yàn
quán yàn
lán yàn
bàng yàn
zéi yàn
huǒ yàn
fēng yàn
biāo yàn
nüè yàn
chǒng yàn
jù yàn
hán yàn
tǔ yàn
fēn yàn
xiāng yàn
chán yàn
bǎo yàn
liè yàn
guì yàn
hè yàn
róng yàn
qīng yàn
yíng yàn
⒈ 亦作“阳燄”。亦作“阳焱”。
⒉ 指浮尘为日光所照时呈现的一种远望似水如雾的自然景象。佛经中常用以比喻事物之虚幻不实者。
引语本《楞伽经》卷二上:“譬如群鹿为渴所逼,见春时燄而作水想,迷乱驰趣不知非水。”
隋智顗《摩诃止观》卷一下:“集既即空,不应如彼渴鹿驰逐阳燄。”
唐元稹《遣春》诗之四:“阳焰波春空,平湖漫凝溢。”
唐白居易《和梦游春诗一百韵》:“膏明诱闇蛾,阳焱奔痴鹿。”
许地山《缀网劳蛛·无法投递之邮件》:“这又是一种渴鹿趋阳焰的事,即令它有千万蹄,每蹄各具千万翅膀,飞跑到旷野尽处,也不能得点滴的水。”
⒊ 指炽热的阳光。见“阳焰”。
引五代齐己《移居西湖作》诗之一:“火云阳焰欲烧空,小槛幽窗想旧峯。”
阳(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。
焰读音:yàn焰yàn(名)火苗:火~。