yáng chūn
yáng yú
yáng bào
yáng suì
yáng yàn
yáng huá
yáng yuè
yáng yáng
yáng jí
yáng chéng
yáng hàn
yáng bìng
yáng kè
yáng wù
yáng xī
yáng qì
yáng zì
yáng zhái
yáng yuán
yáng fú
yáng liáo
yáng qiáng
yáng yīn
yáng mó
yáng qiáo
yáng péng
yáng bīn
yáng dùn
yáng qiū
yáng jiǎo
yáng mǎ
yáng bīng
yáng yīn
yáng zhǐ
yáng gàn
yáng shí
yáng chí
yáng hé
yáng ē
yáng jǐng
yáng hú
yáng guǎn
yáng biāo
yáng shì
yáng yàn
yáng píng
yáng hún
yáng huì
yáng zé
yáng yàn
yáng míng
yáng gōu
yáng cháo
yáng bó
yáng gāng
yáng lǚ
yáng xū
yáng xián
yáng shī
yáng lú
yáng wā
yáng bēi
yáng gōng
yáng shuò
yáng suì
yáng xiàn
yáng jiǎ
yáng lì
yáng huà
yáng shū
yáng cháo
yáng xiù
yáng shí
yáng shān
yáng hàn
yáng dàn
yáng lǐ
yáng biāo
yáng guó
yáng gǔ
yáng yàn
yáng líng
yáng yá
yáng lèi
yáng jiàn
yáng dào
yáng jiā
yáng jì
yáng zhōu
yáng mù
yáng fù
yáng huì
yáng fāng
yáng wén
yáng lài
yáng chàng
yáng shén
yáng sǎn
yáng xiāo
yáng jīng
yáng shēng
yáng zhǐ
yáng jīng
yáng yáo
yáng jiǔ
yáng huī
yáng shǔ
yáng guāng
yáng mén
yáng chéng
yáng bǔ
yáng gē
yáng shēng
yáng xìng
yáng fēng
yáng jù
yáng bō
yáng zhái
yáng jí
yáng guān
yáng lì
yáng hòu
yáng wěi
yáng hàn
yáng qiáo
yáng hù
yáng xiàn
yáng lún
yáng jì
yáng zǐ
yáng zhāo
yáng wū
yáng tǐ
yáng diàn
yáng yàn
yáng chā
yáng jué
yáng cǎi
yáng kuáng
yáng liù
yáng dòng
yáng guān
yáng bīn
yáng jīng
yáng rì
yáng jiān
yáng jiǎo
yáng dì
yáng tái
huà suì
hè suì
jué suì
jǐng suì
fǔ suì
tǎn suì
chéng suì
mào suì
zhǒng suì
chàng suì
jiāo suì
yáng suì
quán suì
chǒng suì
chēng suì
jìng suì
yǔn suì
bǔ suì
fēng suì
shùn suì
yāo suì
qiào suì
wèn suì
bù suí
huán suì
fū suì
dá suì
zhí suì
jì suì
xū suì
qǔ suì
quǎn suì
wèi suì
chàng suì
yáng suì
guǒ suí
wǎn suì
shàng suì
⒈ 清畅通达貌。
引《文选·王褒<洞箫赋>》:“被淋洒其靡靡兮,时横溃以阳遂。”
李善注:“阳遂,清通貌。言其声或盛壮而细密,时復横溃而清通也。”
⒉ 亦作“阳燧”。古代利用日光取火的凹面铜镜。
引《周礼·秋官·司烜氏》“司烜氏掌以夫遂取明火於日,以鉴” 汉郑玄注:“夫遂,阳遂也。”
贾公彦疏:“以其日者,太阳之精,取火於日,故名阳遂。”
孙诒让正义:“古阳遂盖用窐镜,故《鳧氏》注云:‘隧在鼓中,窐而生光,有似夫隧。’”
汉王充《论衡·率性》:“阳遂取火於天,五月丙午日中之时,消鍊五石,铸以为器,磨礪生光,仰以嚮日,则火来至。”
唐苏鹗《苏氏演义》卷下:“阳燧以铜为之,形如镜,照物则影倒,向日则火生,以艾承之,则得火也。”
严复《救亡决论》:“方诸阳燧,格物所宗。”
⒊ 古代车上的一种采光装置。
引《晋书·舆服志》:“阳遂四望繐窗皁轮小形车,驾牛。”
阳(1)(名)我国古代哲学认为存在于宇宙间的一切事物中的两大对立面之一(跟‘阴’相对):阴~二气。(2)(名)太阳;日光:~光|~历|~坡|朝~。(3)(名)山的南面;水的北面:衡~(在衡山之南)。(4)(形)凸出的:~文。(5)(形)外露的;表面的:~沟|~奉阴违。(6)(形)指属于活人和人世的(迷信):~宅|~间|~寿。(7)(形)带正电的:~电|~极。(8)(名)指男性生殖器。(9)姓。
遂读音:suì,suí[ suì ]1.顺心;称意:~心。~愿。
2.成功:百事乃~。阴谋未~。
3.文言连词。于是:书既发,~举兵。