qiáo sū
qiáo jìng
qiáo fú
qiáo kē
qiáo lǚ
qiáo lóu
qiáo qīng
qiáo gǔ
qiáo jìng
qiáo jiā
qiáo lù
qiáo chàng
qiáo xīn
qiáo shè
qiáo tú
qiáo shù
qiáo yǐn
qiáo hù
qiáo yú
qiáo yān
qiáo cuàn
qiáo méng
qiáo dí
qiáo mén
qiáo tàn
qiáo chú
qiáo mǐ
qiáo gē
qiáo fēng
qiáo hàn
qiáo zhōu
qiáo ōu
qiáo cǎi
qiáo zǐ
qiáo tóng
qiáo fù
qiáo zhēng
qiáo mù
qiáo nǚ
qiáo sǒu
qiáo jí
qiáo dān
qiáo fū
qiáo shù
qiáo shí
qiáo fù
qiáo shì
qiáo hǎi
qiáo chē
qiáo pú
qiáo fǔ
qiáo kè
qiáo tóu
qiáo wēng
qiáo rén
qiáo shān
wǎn fù
huáng fù
mì fù
zī fù
miáo fù
shào fù
jiāo fù
hú fù
shì fù
zhāng fù
zēng fù
jì fù
zǔ fù
jiào fù
nà fù
cūn fù
cí fù
gēng fù
yóu fù
nǎi fù
fēng fù
lǔ fù
guó fù
zhòng fù
lǎo fù
zǐ fù
yú fù
hóng fù
nèi fù
zǎi fǔ
qí fù
xiǎo fù
guì fù
qú fù
dí fù
gōng fù
xiàng fù
xǔ fù
sì fù
shàng fǔ
zhèng fù
zhòng fù
ní fù
sú fù
zhī fù
qí fù
ròu fù
xuān fù
yuè fù
dōng fù
wú fù
shān fù
shū fù
kuā fù
kuí fǔ
rǎng fù
fù fù
cóng fù
hǎn fù
yú fù
fěn fù
jiā fù
yě fù
diàn fù
yuán fù
shì fù
qí fù
pǔ fù
jiǎ fù
wài fù
zhuó fù
tiān fù
dà fù
jiǎ fù
hòu fù
zhàng fù
chán fù
míng fù
wǔ fù
zhèng fù
qiáo fù
bó fù
shī fu
liáng fù
ā fù
fáng fù
mǎ fù
jǔ fù
kuài fù
yì fù
yán fù
yán fù
háo fù
nóng fù
gàn fù
yú fù
tóng fù
zōng fù
jì fù
rèn fù
zhū fù
zhǔ fù
dǎn fù
shèng fù
gū fu
yōng fù
tú fù
shēng fù
yǎng fù
yì fù
wáng fù
cháo fù
gōng fù
tián fǔ
fù fù
tíng fù
tǔ fù
shè fù
cāng fù
huáng fù
kǒng fù
zú fù
yì fù
lì fù
tài fù
xiào fù
yuán fù
jué fù
jì fù
dì fù
jiù fù
jūn fù
yì fù
wǎn fù
jì fù
qìng fǔ
[.好工具]樵夫。
⒈ 樵夫。
引宋徐积《和路朝奉新居》之十一:“幅巾自去呼樵父,蜡屐何时访竹书。”
宋苏辙《黄州快哉亭记》:“西望武昌诸山,冈陵起伏,草木行列,烟消日出,渔夫樵父之舍,皆可指数。”
清魏源《武林纪游》诗之七:“更无樵父逢,时或幽禽遇。”
樵qiáo(1)(名)〈方〉柴。(2)(动)〈书〉打柴:~夫。
父读音:fù,fǔ[ fù ]1. 爸爸,母亲的丈夫:父母。父辈。父子。父兄。
2. 对男性长辈的称呼:父老(一国或一乡的长者,亦指古代乡里中管理公共事物的人)。伯父。舅父。