yǎo máng
míng máng
míng máng
hào máng
hún máng
xiōng máng
cāng máng
miǎo máng
hùn máng
wāng máng
míng máng
mí máng
miǎo máng
yāng máng
huāng máng
dàn máng
mǎng máng
cāng máng
hàng máng
hóng máng
mí máng
miǎo máng
wēi máng
hào máng
hūn máng
cāng máng
chún máng
cāng máng
苍茫cāngmáng
(1) 空旷辽远
例苍茫大地例暮色苍茫英boundless;vast;indistinct旷远迷茫的样子。唐.王维〈山居即事〉诗:「寂寞掩柴扉,苍茫对落晖。」唐.高适〈燕歌行〉:「边庭飘飖那可度,绝域苍茫更何有。」也作「沧茫」。