hūn gàng
hūn yì
hūn méng
hūn mò
hūn bì
hūn dàn
hūn máng
hūn zuò
hūn dì
hūn míng
hūn zhàng
hūn jiā
hūn mò
hūn lài
hūn wǎn
hūn wàng
hūn dǎo
hūn hēi
hūn rǎo
hūn dàn
hūn nán
hūn yì
hūn cuì
hūn mèi
hūn hào
hūn rè
hūn shì
hūn cǎn
hūn wǎng
hūn è
hūn máng
hūn kuì
hūn mò
hūn zhǔ
hūn zhì
hūn kǎn
hūn hān
hūn wán
hūn luàn
hūn wēi
hūn yīn
hūn fán
hūn zì
hūn nì
hūn rán
hūn yōng
hūn yú
hūn méng
hūn qì
hūn cuò
hūn mái
hūn sā
hūn huāng
hūn àn
hūn zhuó
hūn tì
hūn bì
hūn dàn
hūn zá
hūn pí
hūn zòng
hūn dùn
hūn téng
hūn yì
hūn yǒu
hūn zhòu
hūn yáo
hūn miù
hūn jiǎo
hūn tún
hūn bào
hūn mào
hūn mào
hūn mài
hūn bǐ
hūn wǎng
hūn xīng
hūn xù
hūn sǐ
hūn shàng
hūn chén
hūn cāi
hūn lǐ
hūn xuàn
hūn míng
hūn rén
hūn nuò
hūn chāng
hūn bì
hūn guān
hūn mēng
hūn kuáng
hūn jué
hūn dài
hūn jià
hūn fēn
hūn yín
hūn shǔ
hūn yòng
hūn gòu
hūn yāo
hūn sàng
hūn kuì
hūn hún
hūn náo
hūn mù
hūn xié
hūn diàn
hūn niè
hūn zuì
hūn nüè
hūn duò
hūn juàn
hūn jūn
hūn huì
hūn huà
hūn cháo
hūn ài
hūn miù
hūn bèi
hūn huò
hūn lì
hūn kùn
hūn zè
hūn àn
hūn chǒng
hūn guān
hūn huì
hūn jiàn
hūn lǎo
hūn chán
hūn sāi
hūn wàng
hūn kuì
hūn xī
hūn yín
hūn zhuó
hūn yūn
hūn làn
hūn àn
hūn dàn
hūn huáng
hūn yú
hūn xiǎo
hūn juě
hūn yā
hūn hūn
hūn ǎi
hūn zǐ
hūn bì
hūn huā
hūn xiā
hūn máo
hūn jìn
hūn ruò
hūn fàng
hūn shuì
hūn dé
hūn mào
hūn zhàng
hūn měng
hūn miǎn
hūn xīn
hūn yīn
hūn méng
hūn zhān
hūn chóng
hūn chāo
hūn yīn
hūn guì
hūn sù
hūn dǔn
hūn yú
hūn míng
hūn duó
hūn yè
hūn mào
hūn mí
hūn zhá
hūn màn
miǎo máng
chún máng
dàn máng
míng máng
mǎng máng
hóng máng
mí máng
cāng máng
cāng máng
mí máng
miǎo máng
yǎo máng
hàng máng
míng máng
yāng máng
huāng máng
hūn máng
hào máng
xiōng máng
wāng máng
míng máng
wēi máng
cāng máng
cāng máng
miǎo máng
hào máng
hún máng
hùn máng
⒈ 昏暗迷茫。
引《艺文类聚》卷九七引晋支昙谛《赴火蛾赋》:“天地鬱蒸,日月昏茫。”
郭沫若《海涛集·南昌之一夜》:“在昏茫中,渡过了江,天已经黑下来了。”
萧红《生死场》九:“昏茫的村庄埋着天然灾难的种子,渐渐种子在滋生。”
⒉ 形容眼光恍惚模糊的样子。
引碧野《没有花的春天》第十四章:“阿兴用昏茫的眼睛往这人丛中搜索着他的女人和孩子。”
碧野《我们的力量是无敌的》第五章:“他迟钝地转动一对昏茫的眼睛,望着他们走前来,又送着他们走过去。”
昏hūn(1)(名)天刚黑的时候;黄昏:晨~。(2)(形)黑暗;模糊:~暗|~黄|~花。(3)(形)头脑迷糊;神志不清:~庸|~头~脑。(4)(动)失去知觉:~厥|~迷。〈古〉又同“婚”。
茫读音:máng茫máng(1)(形)形容水或其他事物没有边际、看不清楚:渺~|~无头绪。(2)(形)无所知:~然。