zhàn bō
zhàn miǎn
zhàn jī
zhàn mì
zhàn huì
zhàn jì
zhàn zhuó
zhàn fú
zhàn nì
zhàn méi
zhàn jìng
zhàn lú
zhàn xī
zhàn liè
zhàn jìng
zhàn fú
zhàn zhàn
zhàn qīng
zhàn míng
zhàn jìn
zhàn lù
zhàn bó
zhàn liáng
zhàn shěn
zhàn dàn
zhàn lán
zhàn jiàn
zhàn yī
zhàn rán
zhàn bì
zhàn miǎn
zhàn yì
zhàn rùn
zhàn xīn
zhàn chì
zhàn chì
zhàn cí
zhàn hàn
zhàn shēn
zhàn dàn
zhàn sī
zhàn zhe
wū zhuó
huì zhuó
wǎn zhuó
fǔ zhuó
quán zhuó
lán zhuó
zǐ zhuó
xuān zhuó
chī zhuó
huáng zhuó
chén zhuó
zhàn zhuó
fēn zhuó
fēn zhuó
chóu zhuó
mí zhuó
dùn zhuó
hún zhuó
nóng zhuó
pái zhuó
yín zhuó
cū zhuó
tiǎn zhuó
rǒng zhuó
fēn zhuó
wò zhuó
yū zhuó
fàng zhuó
cū zhuó
bái zhuó
tān zhuó
hùn zhuó
fán zhuó
zhòng zhuó
chù zhuó
hé zhuó
hùn zhuó
zé zhuó
wū zhuó
wǔ zhuó
hēi zhuó
cūn zhuó
fán zhuó
mén zhuó
yán zhuó
gòu zhuó
hūn zhuó
xiāo zhuó
qīng zhuó
shěn zhuó
ní zhuó
è zhuó
huì zhuó
chéng zhuó
yú zhuó
沉湎。
泥滓污浊。
指舆地,.地理。
⒈ 沉湎。
引《墨子·非乐上》:“湛浊于酒,渝食于野。”
孙诒让间诂:“江云:‘湛浊,沉湎也。言饮酒无度。’……案:湛、沉通, 江説得之。”
⒉ 泥滓污浊。
引《艺文类聚》卷六引《神农书》:“湛浊为地。”
《荀子·解蔽》:“故人心譬如槃水,正错而勿动,则湛浊在下,而清明在上。”
杨倞注:“湛读为沉,泥滓也。”
⒊ 指舆地,地理。
引清洪亮吉《晋太康三年地志王隐晋书地道志后叙》:“先生以亮吉麤知湛浊,稍别广轮,每成地志之书,輒预校讐之役。”
湛zhàn(1)(形)深。(2)(形)本义:清澈。
浊读音:zhuó浊zhuó(1)(形)浑浊:~流|~水|~物。(2)(形)(声音)低沉粗重:~音|~声|~气。(3)(形)混乱:~世。