zhàn qīng
zhàn dàn
zhàn jìng
zhàn zhàn
zhàn fú
zhàn rùn
zhàn liè
zhàn jiàn
zhàn lù
zhàn mì
zhàn zhe
zhàn huì
zhàn jī
zhàn bì
zhàn méi
zhàn jìn
zhàn lú
zhàn miǎn
zhàn rán
zhàn xī
zhàn chì
zhàn chì
zhàn míng
zhàn liáng
zhàn miǎn
zhàn zhuó
zhàn cí
zhàn shěn
zhàn shēn
zhàn bó
zhàn bō
zhàn sī
zhàn yī
zhàn lán
zhàn xīn
zhàn dàn
zhàn hàn
zhàn fú
zhàn yì
zhàn jìng
zhàn jì
zhàn nì
běi míng
sì míng
zhòu míng
zhōng míng
gàng míng
yǎo míng
dà míng
dùn míng
hùn míng
yuán míng
shěn míng
xī míng
nán míng
pàn míng
mù míng
yǎo míng
qīng míng
hù míng
yù míng
yú míng
miǎo míng
qióng míng
yōu míng
diān míng
zhèng míng
gān míng
àn míng
chōng míng
dān míng
bā míng
chén míng
yīng míng
zhàn míng
jué míng
qiáo míng
huō míng
dàng míng
rù míng
miǎo míng
yè míng
gāo míng
máng míng
zhòng míng
hún míng
lí míng
jiāo míng
zhū míng
hóng míng
wán míng
yīn míng
jìng míng
huì míng
dòng míng
qīng míng
hūn míng
kōng míng
wēi míng
yǐn míng
xián míng
yǐng míng
yǎo míng
quán míng
cāng míng
yán míng
chén míng
àn míng
hù míng
深沉玄默。
⒈ 深沉玄默。
引《汉书·王吉贡禹等传序》:“蜀严湛冥,不作苟见,不治苟得,久幽而不改其操,虽随和何以加诸?”
颜师古注:“孟康曰:‘ 蜀郡严君平湛深玄默无欲也。’”
唐吴均《高士咏·严君平》:“至德不可拔, 严君独湛冥, 师古曰:‘湛读曰沉。’”
郑文焯《鹤道人论词书》:“甚至名伎高僧,顽仙艷鬼,託寄深远,属引湛冥。”
湛zhàn(1)(形)深。(2)(形)本义:清澈。
冥读音:míng冥míng(1)(形昏暗:幽~|晦~。(2)(形)深奥;深沉:~思|~想。(3)(形)糊涂;愚昧:~顽。(4)(名)迷信的人称人死以后进入的世界;阴间:~钞|~府。