chī zhì
chī wàng
chī dù
chī shū
chī xiào
chī chuáng
chī yún
chī dù
chī tóu
chī dāi
chī xīn
chī wán
chī zuì
chī jué
chī lǎn
chī zhǒng
chī yíng
chī lóng
chī bèn
chī kè
chī chē
chī dāi
chī féi
chī yú
chī kuáng
chī xiǎng
chī wù
chī jì
chī qíng
chī kàn
chī niàn
chī ér
chī qiú
chī yǔ
chī zhèng
chī shuǐ
chī dǎo
chī zhǎng
chī fú
chī pǐ
chī qián
chī guǐ
chī bìng
chī huò
chī gǔ
chī fù
chī hún
chī mó
chī zhuō
chī tū
chī zi
chī shǎ
chī yū
chī chóng
chī mí
chī hān
chī lì
chī hàn
chī zhuó
chī hái
chī xiǎo
chī lóng
chī ái
chī dùn
chī shuǎ
chī xiàn
chī mèng
chī huà
chī zuò
chī liàn
chī jiàn
chī dìng
chī fēng
chī wàng
chī rén
pái zhuó
fēn zhuó
dùn zhuó
gòu zhuó
huì zhuó
hún zhuó
xiāo zhuó
chén zhuó
hūn zhuó
yán zhuó
fēn zhuó
lán zhuó
ní zhuó
wū zhuó
cū zhuó
wū zhuó
chī zhuó
chóu zhuó
fán zhuó
zé zhuó
fàng zhuó
chù zhuó
rǒng zhuó
wò zhuó
huì zhuó
è zhuó
cūn zhuó
zhàn zhuó
mí zhuó
hùn zhuó
fán zhuó
tān zhuó
cū zhuó
mén zhuó
yín zhuó
xuān zhuó
nóng zhuó
qīng zhuó
zǐ zhuó
tiǎn zhuó
wǔ zhuó
hé zhuó
wǎn zhuó
zhòng zhuó
yú zhuó
hēi zhuó
fǔ zhuó
fēn zhuó
bái zhuó
huáng zhuó
chéng zhuó
shěn zhuó
hùn zhuó
quán zhuó
yū zhuó
⒈ 呆滞;呆板。
引《太平广记》卷九七引唐薛用弱《集异记·阿足师》:“形质痴浊,神情不慧。”
元李衎《画竹谱》:“神思专一,不杂不乱,然后落笔,须要圆劲快利,仍不可太速,速则失势;亦不可太缓,缓则痴浊。”
痴chī(1)(形)傻;愚笨。(2)(形)极度迷恋某人或某种事物。(3)(形)〈方〉由于某种事物影响变傻了的;精神失常。
浊读音:zhuó浊zhuó(1)(形)浑浊:~流|~水|~物。(2)(形)(声音)低沉粗重:~音|~声|~气。(3)(形)混乱:~世。