mí sī
mí shī
mí huò
mí dùn
mí xiāng
mí huā
mí cǎi
mí dēng
mí liàn
mí mào
mí xuàn
mí zuì
mí shè
mí wǎng
mí ěr
mí què
mí hún
mí rén
mí huì
mí qíng
mí hū
mí yào
mí zhì
mí yàng
mí niǎo
mí máng
mí lóu
mí yún
mí zhì
mí yú
mí xìn
mí nì
mí yuè
mí yān
mí nòng
mí wù
mí bèi
mí mò
mí wù
mí gōng
mí sǐ
mí lù
mí jué
mí wǎng
mí xiàng
mí tóng
mí gǔ
mí hé
mí qì
mí háng
mí máng
mí huàn
mí zhàng
mí huò
mí juàn
mí àn
mí hūn
mí zhe
mí yì
mí zhuì
mí zhèn
mí deng
mí àn
mí wàng
mí wù
mí tì
mí cuò
mí bèi
mí jiàn
mí xī
mí xíng
mí miù
mí huí
mí mèn
mí huáng
mí jīn
mí yǎn
mí xīn
mí lí
mí chī
mí wù
mí kōng
mí chán
mí guǎi
mí guǐ
mí bāng
mí mèi
mí màn
mí lǐ
mí zhōng
mí sāi
mí jìng
mí dǔn
mí tāng
mí mì
mí shí
mí chī
mí duàn
mí miù
mí dào
mí cáng
mí tóu
mí chén
mí duó
mí sī
mí bù
mí lù
mí wǎng
mí mèi
mí xìng
mí zhí
mí dàn
mí hú
mí wáng
mí zuì
mí dié
mí mò
mí qiào
mí zōng
mí bì
mí xiāng
mí wán
mí dié
mí xī
mí tuán
mí yí
mí tú
mí ní
mí méng
mí tú
mí liú
mí lí
mí guān
mí fán
mí fāng
mí wù
mí nì
mí kuáng
mí guó
mí fēng
mí tú
mí jūn
mí xì
mí yòu
mí luàn
mí fù
mí shān
mí sī
mí yáng
mí bài
mí méng
mí xī
mí nǐ
mí xī
mí àn
mí zhēn
mí méng
mí chuān
mí mèng
mí mín
mí hu
mí mù
mí tiān
mí zhuó
mí yǔ
mí mí
zhàn zhuó
fán zhuó
xuān zhuó
wǎn zhuó
lán zhuó
dùn zhuó
ní zhuó
zǐ zhuó
chóu zhuó
yú zhuó
hùn zhuó
chù zhuó
yū zhuó
wū zhuó
hēi zhuó
fǔ zhuó
chī zhuó
tiǎn zhuó
huáng zhuó
hún zhuó
wò zhuó
tān zhuó
pái zhuó
huì zhuó
fēn zhuó
chén zhuó
hùn zhuó
cū zhuó
chéng zhuó
zhòng zhuó
è zhuó
yán zhuó
fēn zhuó
wū zhuó
fàng zhuó
wǔ zhuó
bái zhuó
rǒng zhuó
zé zhuó
cūn zhuó
fán zhuó
mí zhuó
yín zhuó
hūn zhuó
hé zhuó
cū zhuó
huì zhuó
gòu zhuó
nóng zhuó
qīng zhuó
shěn zhuó
fēn zhuó
mén zhuó
quán zhuó
xiāo zhuó
⒈ 指不明佛道的凡俗之人。
引唐柳宗元《送濬上人归淮南觐省序》:“其敷演教戒於中国者,离为异门,曰禪曰法曰律,以诱掖迷浊,世用宗奉。”
迷mí(1)本义:(动)分辨不清;失去判断能力:(动)分辨不清;失去判断能力(2)(动)因对某人或某事物发生特殊爱好而沉醉:~恋。(3)(名)沉醉于某一事物的人:球~。(4)(动)使看不清;使迷惑;使陶醉:~航|~误|~宫。
浊读音:zhuó浊zhuó(1)(形)浑浊:~流|~水|~物。(2)(形)(声音)低沉粗重:~音|~声|~气。(3)(形)混乱:~世。