hún xuān
hùn biān
hùn chán
hùn cè
hùn rǎo
hùn dú
hùn dā
hùn shuō
hún míng
hún hé
hùn hào
hùn xù
hùn zhuó
hùn móu
hùn qià
hún qí
hùn máng
hùn tóng
hùn fàn
hùn qióng
hùn pāng
hùn chēng
hùn zuò
hùn hòng
hùn yǎng
hùn hùn
hùn wú
hùn hé
hùn huǎng
hùn qìn
hùn yán
hùn bìng
hún jì
hùn rén
hún yú
hùn zǐ
hùn nào
hùn míng
hùn hún
hùn hòu
hùn mēng
hùn dùn
hùn xiè
hùn xiáo
hùn yún
hún huà
hùn tōng
hùn gǒng
hùn róu
hùn pèng
hùn zá
hún dàn
hùn qìn
hùn jìn
hùn dùn
hùn màn
hùn lún
hùn dòu
hùn yí
hùn yī
hùn chéng
hùn zhàn
hùn jiāo
hùn sú
hùn yīn
hùn chōng
hún jiǎo
hùn míng
hùn tīng
hùn táng
hùn luàn
hùn máng
hún jiàn
hùn mào
hùn xuè
hùn rán
hùn zhàng
hùn fǎng
hùn zhàng
hùn yuán
hùn jì
hùn róng
hún liáng
hùn huì
hùn rù
hùn hào
hùn shì
hùn yáo
hùn pēng
hùn náo
hùn chàn
hùn lài
hùn shēn
hùn shì
hùn bǔ
hùn yī
hún cuò
hùn hé
hùn hán
lán zhuó
bái zhuó
chóu zhuó
fán zhuó
è zhuó
fán zhuó
yán zhuó
wǎn zhuó
mén zhuó
mí zhuó
qīng zhuó
gòu zhuó
hēi zhuó
chù zhuó
zhòng zhuó
yū zhuó
dùn zhuó
cūn zhuó
huì zhuó
wū zhuó
xiāo zhuó
chéng zhuó
rǒng zhuó
hé zhuó
xuān zhuó
chén zhuó
hūn zhuó
nóng zhuó
yín zhuó
cū zhuó
wū zhuó
yú zhuó
zǐ zhuó
fēn zhuó
fàng zhuó
tān zhuó
cū zhuó
hún zhuó
hùn zhuó
hùn zhuó
ní zhuó
fēn zhuó
zé zhuó
fēn zhuó
wò zhuó
chī zhuó
shěn zhuó
fǔ zhuó
tiǎn zhuó
huáng zhuó
pái zhuó
huì zhuó
quán zhuó
wǔ zhuó
zhàn zhuó
混浊húnzhuó
(1)指水、空气等不洁净、不新鲜;污浊; 混杂污浊,不清洁
例可厌的混浊咖啡英muddy;turbid⒈ 谓水、空气等含有杂质,不清洁,不明澈。
引汉班固《西都赋》:“軼埃堨之混浊,鲜顥气之清英。”
《二十年目睹之怪现状》第二二回:“这种混浊不堪的要算第六泉,那天下的清泉,屈他居第几呢?”
茅盾《子夜》二:“那边小客厅里的空气大概没有这里那么混浊。”
艾青《北方》诗:“北方是悲哀的,而万里的黄河,汹涌着混浊的波涛,给广大的北方倾泻着灾难与不幸。”
⒉ 比喻社会环境的阴暗、肮脏。
引《史记·屈原贾生列传》:“举世混浊而我独清,众人皆醉而我独醒,是以见放。”
《艺文类聚》卷三七引三国魏桓范《荐管宁表》:“於混浊之中,履洁清之节。”
郭沫若《女神·湘累》:“姐姐,你却怪不得我,你只怪得我们所处的这个混浊的世界!”
不清洁、不清澈。《二十年目睹之怪现状.第二二回》:「这种混浊不堪的,要算第六泉,那天下的清泉,屈他居第几呢?」也作「浑浊」。
1. 搀杂在一起:混杂。混和。混同。混淆。混为一谈。
2. 乱,胡乱:混乱。混世魔王。
3. 蒙,充:蒙混。混充。混进。鱼目混珠。
4. 苟且度过:胡混。混事。
浊读音:zhuó浊zhuó(1)(形)浑浊:~流|~水|~物。(2)(形)(声音)低沉粗重:~音|~声|~气。(3)(形)混乱:~世。