shuǎng mài
shuǎng hù
shuǎng mù
shuǎng shén
shuǎng qì
shuǎng jié
shuǎng bié
shuǎng xiù
shuǎng lì
shuǎng fā
shuǎng kǎi
shuǎng jùn
shuǎng dàn
shuǎng yì
shuǎng huò
shuǎng yì
shuǎng jiū
shuǎng xiá
shuǎng kuai
shuǎng shí
shuǎng xùn
shuǎng kǎi
shuǎng dàng
shuǎng líng
shuǎng shǔ
shuǎng xīn
shuǎng liàn
shuǎng kǎi
shuǎng sà
shuǎng kǎi
shuǎng bá
shuǎng shāng
shuǎng lǐ
shuǎng wù
shuǎng shì
shuǎng liè
shuǎng xìng
shuǎng lǎng
shuǎng jiàn
shuǎng shuǎng
shuǎng jùn
shuǎng lài
shuǎng kàng
shuǎng yuē
shuǎng dé
shuǎng lì
shuǎng zhí
shuǎng xìn
shuǎng jié
shuǎng tuō
shuǎng liàng
shuǎng huì
shuǎng tuī
shuǎng wù
shuǎng cuì
shuǎng kǒu
shuǎng fǎ
shuǎng fēng
shuǎng chàng
shuǎng huō
⒈ 高大宽敞。
引《南齐书·始安贞王遥光传》:“旗章车服,穷千乘之尊;闉隍爽闓,踰百雉之制。”
⒉ 豪爽开朗。
引《明史·陈瑛传》:“﹝瑛﹞爽闓有将材,然贪残,人多怨者。”
1. 明朗,清亮:爽目。
2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。
3. 痛快,率(
)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。
5. 干脆,索性:爽性。
6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。
闿读音:kǎi闿kǎi(动)开。