shuǎng huò
shuǎng liè
shuǎng kàng
shuǎng liàng
shuǎng huì
shuǎng liàn
shuǎng shí
shuǎng yì
shuǎng chàng
shuǎng yì
shuǎng jié
shuǎng líng
shuǎng kǒu
shuǎng tuī
shuǎng shén
shuǎng lǎng
shuǎng bié
shuǎng zhí
shuǎng fēng
shuǎng cuì
shuǎng dé
shuǎng kǎi
shuǎng shì
shuǎng kǎi
shuǎng lì
shuǎng jié
shuǎng xiù
shuǎng fǎ
shuǎng kǎi
shuǎng xùn
shuǎng shuǎng
shuǎng shǔ
shuǎng mù
shuǎng xīn
shuǎng jùn
shuǎng shāng
shuǎng dàn
shuǎng wù
shuǎng wù
shuǎng bá
shuǎng xìng
shuǎng lǐ
shuǎng huō
shuǎng sà
shuǎng tuō
shuǎng kuai
shuǎng jiū
shuǎng jùn
shuǎng jiàn
shuǎng xiá
shuǎng qì
shuǎng yuē
shuǎng lì
shuǎng xìn
shuǎng kǎi
shuǎng lài
shuǎng mài
shuǎng hù
shuǎng fā
shuǎng dàng
⒈ 差失。
引清王夫之《张子正蒙注·天道》:“天惟健顺之理充足於太虚而气无妄动,无妄动,故寒暑化育无不给足,而何有於爽忒。”
按,《尔雅·释训》:“晏晏、旦旦,悔爽忒也。”
邢昺疏:“爽忒,差失也。”
1. 明朗,清亮:爽目。
2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。
3. 痛快,率(
)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。
5. 干脆,索性:爽性。
6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。
忒读音:tè,tēi,tuī[ tuī ]太:这屋子~小,挤不下。