shuǎng fā
shuǎng liè
shuǎng shuǎng
shuǎng shǔ
shuǎng kǎi
shuǎng jùn
shuǎng xīn
shuǎng mù
shuǎng xiù
shuǎng wù
shuǎng xìng
shuǎng huì
shuǎng cuì
shuǎng huō
shuǎng shí
shuǎng kàng
shuǎng líng
shuǎng lì
shuǎng jùn
shuǎng jié
shuǎng dàng
shuǎng dé
shuǎng lài
shuǎng qì
shuǎng shāng
shuǎng lǎng
shuǎng mài
shuǎng jiū
shuǎng tuī
shuǎng hù
shuǎng zhí
shuǎng kuai
shuǎng liàng
shuǎng shén
shuǎng jié
shuǎng lì
shuǎng kǎi
shuǎng fǎ
shuǎng yuē
shuǎng xiá
shuǎng fēng
shuǎng shì
shuǎng tuō
shuǎng lǐ
shuǎng yì
shuǎng wù
shuǎng bié
shuǎng dàn
shuǎng kǒu
shuǎng xùn
shuǎng bá
shuǎng sà
shuǎng xìn
shuǎng chàng
shuǎng liàn
shuǎng huò
shuǎng yì
shuǎng kǎi
shuǎng jiàn
shuǎng kǎi
⒈ 明晓。
引《文选·左思<魏都赋>》:“且夫寒谷丰黍,吹律暖之也;昏情爽曙,箴规显之也。”
吕向注:“爽,明;曙,晓也。箴规,教戒也。二客言昏曙之情所以明晓者,先生戒使然也。”
《文选·颜延之<皇太子释奠会作>诗》:“浚明爽曙,达义兹昏。”
吕延济注:“言大明自暗而生,且不差其曙;达义从昏情而发明。”
1. 明朗,清亮:爽目。
2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。
3. 痛快,率(
)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。
5. 干脆,索性:爽性。
6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。
曙读音:shǔ曙shǔ(名)天刚亮。