shuǎng kàng
shuǎng tuō
shuǎng wù
shuǎng mài
shuǎng kǎi
shuǎng lǐ
shuǎng liè
shuǎng kǎi
shuǎng xīn
shuǎng wù
shuǎng xiù
shuǎng liàn
shuǎng jiàn
shuǎng shí
shuǎng mù
shuǎng xìn
shuǎng shuǎng
shuǎng fǎ
shuǎng cuì
shuǎng fēng
shuǎng fā
shuǎng xiá
shuǎng lǎng
shuǎng kǒu
shuǎng shén
shuǎng dé
shuǎng jiū
shuǎng shǔ
shuǎng jùn
shuǎng kǎi
shuǎng qì
shuǎng yì
shuǎng hù
shuǎng jié
shuǎng lì
shuǎng liàng
shuǎng huò
shuǎng líng
shuǎng huō
shuǎng kuai
shuǎng huì
shuǎng shì
shuǎng xìng
shuǎng jié
shuǎng chàng
shuǎng bá
shuǎng dàng
shuǎng lì
shuǎng kǎi
shuǎng sà
shuǎng shāng
shuǎng tuī
shuǎng bié
shuǎng yuē
shuǎng xùn
shuǎng dàn
shuǎng lài
shuǎng zhí
shuǎng yì
shuǎng jùn
xiàng hù
tóu hù
yá hù
mǐn hù
jìn hù
bǎ hù
zhǔ hù
yīng hù
diǎn hù
bǎi hù
zhú hù
yí hù
mù hù
zhěng hù
bǎn hù
yú hù
zhí hù
chū hù
zhān hù
yī hù
wàn hù
cháo hù
miǎn hù
páo hù
yù hù
liǎn hù
hái hù
shuǎng hù
xuán hù
lán hù
xuē hù
huá hù
shēn hù
⒈ 借指孤高有致的僚属。笏,大臣上朝时携带的手版。参见“拄笏看山”。
引明王逢《奉寄赵伯器参政伊时中员外五十韵》:“超然延爽笏,肃若卫寒更。”
1. 明朗,清亮:爽目。
2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。
3. 痛快,率(
)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。
5. 干脆,索性:爽性。
6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。
笏读音:hù笏hù(名)古代君臣在朝廷上相见时手中所拿的狭长板子;用玉、象牙或竹制成;上面可以记事。