xiǎng lǎo
xiǎng liàng
xiǎng quán
xiǎng tà
xiǎng zhèn
xiǎng lǎng
xiǎng dǎo
xiǎng yù
xiǎng xiè
xiǎng chāo
xiǎng huán
xiǎng zhēn
xiǎng bǔ
xiǎng tiě
xiǎng tóu
xiǎng shēng
xiǎng dú
xiǎng yīn
xiǎng yáng
xiǎng léi
xiǎng zhǐ
xiǎng fù
xiǎng mǎ
xiǎng xiàng
xiǎng chè
xiǎng fù
xiǎng dá
xiǎng xiào
xiǎng ér
xiǎng jiàn
xiǎng yìng
xiǎng yì
xiǎng jǐng
xiǎng qì
xiǎng láng
xiǎng liàng
xiǎng fén
xiǎng hé
xiǎng hài
xiǎng biān
xiǎng kòu
xiǎng biàn
xiǎng zhèn
xiǎng dù
xiǎng zì
xiǎng qíng
xiǎng huō
xiǎng bǎn
míng biān
lián biān
jié biān
kuáng biān
bǐng biān
yáo biān
guà biān
yáng biān
pú biān
zèng biān
zǔ biān
fǎn biān
chuī biān
tiáo biān
sī biān
zhī biān
zuì biān
guāng biān
dān biān
yín biān
lóng biān
tiě biān
jìng biān
niú biān
yáng biān
gāng biān
xiǎng biān
mán biān
líng biān
zhě biān
zhì biān
zhuó biān
yú biān
diàn biān
sǔn biān
zhí biān
jìng biān
zhā biān
tóu biān
huǒ biān
zhēng biān
zhú biān
lóng biān
tíng biān
gǔ biān
fǎ biān
zhù biān
cháng biān
xiān biān
jiā biān
chì biān
chī biān
jiào biān
mǎ biān
hòu biān
jī biān
响鞭xiǎngbiān
(1) 使劲甩鞭子发出hAo86.很响的声音
例响鞭阵阵英a loud whip(2) 〈方〉炮竹,鞭炮
英firecrackers把鞭子高扬在半空中,再用力往下抽,由于空气受到快速的挤压,会发出极大的响声,称为「响鞭」。
如:「车夫挥了一下响鞭,催促骡马继续前进。」
响(1)本义:(名)回声。~应|影~。(2)(动)发出声音:铃声~了。(3)(动)使发出声音:~枪|~锣。(4)(形)响亮:号声真~。(5)(名)声音:声~|~动。
鞭读音:biān鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。