xiǎng hé
xiǎng jiàn
xiǎng yáng
xiǎng zhèn
xiǎng liàng
xiǎng zì
xiǎng fù
xiǎng qì
xiǎng chè
xiǎng yīn
xiǎng tà
xiǎng biàn
xiǎng kòu
xiǎng dú
xiǎng lǎng
xiǎng fù
xiǎng zhèn
xiǎng ér
xiǎng bǎn
xiǎng dù
xiǎng lǎo
xiǎng mǎ
xiǎng shēng
xiǎng tiě
xiǎng xiào
xiǎng láng
xiǎng chāo
xiǎng huō
xiǎng bǔ
xiǎng yìng
xiǎng xiàng
xiǎng fén
xiǎng hài
xiǎng yù
xiǎng zhēn
xiǎng huán
xiǎng jǐng
xiǎng dǎo
xiǎng biān
xiǎng liàng
xiǎng quán
xiǎng yì
xiǎng tóu
xiǎng dá
xiǎng léi
xiǎng qíng
xiǎng zhǐ
xiǎng xiè
míng jiàn
tǒng jiàn
bào jiàn
yǔ jiàn
lián jiàn
huò jiàn
pī jiàn
niǎo jiàn
lì jiàn
yù jiàn
shè jiàn
yī jiàn
chī jiàn
shuǐ jiàn
xiǎo jiàn
fēi jiàn
gēng jiàn
qiū jiàn
xián jiàn
àn jiàn
zhāo jiàn
shōu jiàn
shén jiàn
shào jiàn
bǐ jiàn
xiū jiàn
huà jiàn
fā jiàn
nèn jiàn
dōng jiàn
chán jiàn
yín jiàn
xīng jiàn
hāo jiàn
xìn jiàn
nì jiàn
jīn jiàn
shí jiàn
lìng jiàn
měi jiàn
chì jiàn
qì jiàn
xiǎng jiàn
wǔ jiàn
dāo jiàn
hú jiàn
lěng jiàn
kān jiàn
fú jiàn
biān jiàn
yí jiàn
qiú jiàn
liú jiàn
duān jiàn
huǎn jiàn
nǔ jiàn
jí jiàn
yuè jiàn
èr jiàn
chuán jiàn
zhú jiàn
liǔ jiàn
lòu jiàn
hú jiàn
xiū jiàn
chūn jiàn
xián jiàn
ěr jiàn
jī jiàn
dú jiàn
guà jiàn
zhōng jiàn
lù jiàn
cóng jiàn
gǔ jiàn
líng jiàn
huǒ jiàn
yún jiàn
shé jiàn
bǎi jiàn
guǐ jiàn
fàng jiàn
响箭xiǎngjiàn
(1) 在飞行过程中可以发出响声的箭
英whistling arrow⒈ 即鸣镝。古称嚆矢。射时发出响声的箭。
引《水浒传》第十一回:“朱贵把水亭上窗子开了,取出一张鹊画弓,搭上那一枝响箭,覷着对港败芦折苇里面射将去。”
明宋应星《天工开物·弧矢》:“响箭则以寸木空中,锥眼为窍,矢过招风而飞鸣,即《庄子》所谓嚆矢也。”
《儒林外史》第三四回:“响箭过处,就有无数骑马的从林子里奔出来。”
射出时会发出声音的箭。参见「嚆矢」条。《儒林外史.第三四回》:「响箭过处,就有无数骑马的从林子里奔出来。」。
响(1)本义:(名)回声。~应|影~。(2)(动)发出声音:铃声~了。(3)(动)使发出声音:~枪|~锣。(4)(形)响亮:号声真~。(5)(名)声音:声~|~动。
箭读音:jiàn箭jiàn(名)古代兵器;长约二、三尺的细杆装上尖头;杆的末梢附有羽毛;搭在弓弩上发射。