yīng zhì
yīng yì
yīng duō
yīng yí
yīng shì
yīng sà
yīng kǎn
yīng cāo
yīng jùn
yīng shí
yīng cùn
yīng jùn
yīng zī
yīng dūn
yīng bàng
yīng rú
yīng cí
yīng rén
yīng jiàn
yīng cí
yīng hù
yīng tái
yīng shì
yīng wěi
yīng míng
yīng xióng
yīng zī
yīng guǒ
yīng fàn
yīng bá
yīng zhǔ
yīng zòng
yīng ruì
yīng yīng
yīng biàn
yīng tǐng
yīng ruì
yīng duàn
yīng fā
yīng yào
yīng lún
yīng fǔ
yīng zhì
yīng gǔ
yīng pàn
yīng qì
yīng jiàn
yīng jùn
yīng cái
yīng cái
yīng wù
yīng wǔ
yīng huī
yīng táo
yīng miào
yīng tè
yīng jīng
yīng fēng
yīng yàn
yīng mào
yīng guó
yīng guāng
yīng mài
yīng guǐ
yīng máo
yīng jīng
yīng lǎng
yīng huáng
yīng bǐng
yīng shēng
yīng xīn
yīng zhì
yīng liáo
yīng ruǐ
yīng qí
yīng chēng
yīng mǔ
yīng dàng
yīng gài
yīng jié
yīng zhì
yīng sháo
yīng jué
yīng jié
yīng zhé
yīng jué
yīng líng
yīng dàng
yīng zhǐ
yīng yóu
yīng qiào
yīng shì
yīng huá
yīng xiù
yīng móu
yīng lüè
yīng fēn
yīng zhuó
yīng háo
yīng huì
yīng hún
yīng qiú
yīng yì
yīng yǒng
yīng wù
yīng huì
yīng guǐ
yīng mó
yīng liè
yīng jié
yīng gǔn
yīng mǐn
yīng chén
yīng máo
yīng luò
yīng yuàn
yīng yīn
yīng yǔ
wú yì
dàng yì
pán yì
láo yì
mèi yì
xióng yì
huān yì
fèn yì
xiá yì
bēn yì
jǔ yì
yú yì
jìng yì
bèng yì
mài yì
guǐ yì
jùn yì
bēn yì
qián yì
shī yì
chāng yì
jiǔ yì
liáng yì
guī yì
yún yì
lòu yì
biàn yì
bān yì
dàn yì
áo yì
nóng yì
qiú yì
gāo yì
guàng yì
yú yì
zhān yì
yīng yì
diān yì
fù yì
jùn yì
lún yì
cóng yì
fēng yì
gū yì
hūn yì
xiāo yì
ruì yì
lán yì
dùn yì
zhuì yì
sī yì
tǐng yì
háo yì
jiāo yì
cuàn yì
zì yì
bō yì
fēng yì
dàng yì
chù yì
hóng yì
yǎ yì
jiàn yì
fàng yì
fēng yì
chǔ yì
féi yì
zì yì
shàn yì
yuè yì
ào yì
yǒng yì
jiāo yì
quē yì
kuì yì
chěng yì
qīng yì
quē yì
fú yì
shuǎng yì
xián yì
piāo yì
sàn yì
liú yì
shén yì
yóu yì
kuàng yì
xiǎng yì
jiǔ yì
xián yì
yǒng yì
wáng yì
xiù yì
jiāo yì
hóng yì
bū yì
yáng yì
lè yì
è yì
mì yì
yín yì
tián yì
làn yì
yǐn yì
jūn yì
qīng yì
táo yì
fén yì
ān yì
gǔ yì
lì yì
héng yì
lóng yì
chōng yì
chāo yì
kuáng yì
jùn yì
piāo yì
zhuó yì
shē yì
hóng yì
⒈ 英俊卓越。
引晋葛洪《抱朴子·擢才》:“英逸之才,非浅短所识。”
晋葛洪《抱朴子·接疏》:“以英逸而遭大明,则桑荫未移,而金兰之协已固矣。”
南朝梁简文帝《悔赋》:“壮武英逸,才为时出。”
⒉ 指才智卓越的人。
引晋葛洪《抱朴子·名实》:“汉末之世, 灵献之时,品藻乖滥,英逸穷滞。”
南朝梁刘孝标《与宋玉山元思书》:“天诞英逸,独擅民秀。”
⒊ 潇洒;超脱。
引晋葛洪《抱朴子·吴失》:“德清行高者,怀英逸而抑沦;有才有力者,躡云物以官躋。”
宋范仲淹《唐异诗序》:“诗家者流,厥情非一……如孟东野之清苦, 薛许昌之英逸。”
英yīng(1)(名)〈书〉花:落~缤纷。(2)(名)才能或智慧过人的人:~杰|~豪|~魂。(3)(名)姓。英yīng(名)指英国。
逸读音:yì逸yì(1)(形)安乐;安闲:安~|以~待劳|一劳永~。(2)(动)逃跑:奔~|逃~。(3)(动)避世隐居:隐~|~居。(4)(动)散失;失传:~文|~书|~事|~闻。(5)(动)超过一般:超~|~群。