yù huǒ
yù zhēn
yù jiù
yù bì
yù mín
yù pī
yù jiàn
yù fǔ
yù bǐ
yù qióng
yù tiān
yù bīn
yù jiāng
yù wǔ
yù yè
yù bó
yù cì
yù zhài
yù xiōng
yù jiē
yù gài
yù niǎn
yù zūn
yù zhàn
yù lú
yù lì
yù hàn
yù dí
yù bīng
yù nǚ
yù dōng
yù qián
yù lè
yù lú
yù zhèng
yù qì
yù wéi
yù hán
yù gǔn
yù xù
yù dào
yù lí
yù shū
yù běn
yù lǎn
yù chuáng
yù yuán
yù zhì
yù chú
yù shǒu
yù yáo
yù zuò
yù hàn
yù sù
yù lián
yù qī
yù rén
yù gǔ
yù hé
yù huáng
yù guǐ
yù qiàn
yù guǒ
yù dēng
yù tāng
yù ǒu
yù sǎn
yù héng
yù guǐ
yù jiù
yù shì
yù jiù
yù jiān
yù zhā
yù shì
yù jià
yù yuàn
yù qì
yù cháo
yù shǐ
yù pú
yù pèi
yù gōu
yù lǐ
yù shěng
yù fū
yù kòu
yù gòng
yù tí
yù jí
yù diàn
yù bēn
yù píng
yù jié
yù lóng
yù biàn
yù qī
yù fēng
yù nèi
yù yòng
yù mǎ
yù yún
yù bèi
yù liǔ
gǔ shǐ
wěi shǐ
zhèng shǐ
pān shǐ
yì shǐ
yǎn shǐ
lì shǐ
xiān shǐ
hòu shǐ
chǒu shǐ
tóng shǐ
tài shǐ
yòu shǐ
guān shǐ
fǔ shǐ
jiǎng shǐ
dūn shǐ
nèi shǐ
jì shǐ
liáng shǐ
gǔ shǐ
cāng shǐ
fàn shǐ
mín shǐ
yuàn shǐ
fǔ shǐ
lìng shǐ
huì shǐ
bèi shǐ
chūn shǐ
bān shǐ
máng shǐ
wén shǐ
èr shǐ
lián shǐ
jūn shǐ
méi shǐ
zhí shǐ
jì shǐ
dǎng shǐ
nǚ shǐ
yù shǐ
nán shǐ
wū shǐ
zhàng shǐ
bàng shǐ
qiān shǐ
jìn shǐ
wèi shǐ
xìn shǐ
yàn shǐ
lín shǐ
cí shǐ
zhǎng shǐ
jiān shǐ
mì shǐ
wū shǐ
huà shǐ
tú shǐ
zhù shǐ
shí shǐ
jiù shǐ
diǎn shǐ
zuǒ shǐ
lǔ shǐ
lǘ shǐ
yù shǐ
shī shǐ
xiǎo shǐ
zì shǐ
zēng shǐ
dǐ shǐ
bìng shǐ
wū shǐ
cì shǐ
bà shǐ
fén shǐ
jiā shǐ
nìng shǐ
dān shǐ
cóng shǐ
sān shǐ
dà shǐ
sào shǐ
shū shǐ
bài shǐ
shī shǐ
shì shǐ
sì shǐ
qīng shǐ
xiāo shǐ
lì shǐ
quē shǐ
sī shǐ
zú shǐ
shì shǐ
cūn shǐ
zhòng shǐ
jiǔ shǐ
qián shǐ
yì shǐ
hàn shǐ
chéng shǐ
mǎ shǐ
bié shǐ
mén shǐ
yě shǐ
ān shǐ
sī shǐ
rú shǐ
guó shǐ
dài shǐ
wěi shǐ
wài shǐ
fèng shǐ
jìng shǐ
御史yùshǐ
(1)(好工具.)官名。秦以前指史官,明清指主管纠察的官吏
例御史前书。——《史记·廉颇蔺相如列传》英the censor(2) 又
例顾召赵御史。(3) 又
⒈ 官名。 春秋战国时期列国皆有御史,为国君亲近之职,掌文书及记事。 秦设御史大夫,职副丞相,位甚尊;并以御史监郡,遂有纠察弹劾之权,盖因近臣使作耳目。 汉以后,御史职衔累有变化,职责则专司纠弹,而文书记事乃归太史掌管。 《史记·萧相国世家》:“秦御史监郡者与从事,常辨之。
引何乃给泗水卒史事,第一。”
宋王谠《唐语林·补遗四》:“御史主弹奏不法,肃清内外。 唐兴,宰辅多自宪司登钧轴,故谓御史为宰相。”
《儒林外史》第三回:“荏苒三年,陞了御史,钦点广东学道。”
⒉ 喻指起监督作用的人或事物。参阅《通典·职官六·御史台》、《续通典·职官六·御史台》。
引萧乾《一本褪色的相册·<鱼饵·论坛·阵地>》:“它(书评)是读者的顾问,出版界的御史。”
职官名。周时掌赞书、授法令的事务。战国时为史官,秦汉并为亲近之职,其长官为御史大夫,为汉三公之一,次为御史中丞,掌秘书,兼司纠察,官署称为御史府,后汉以降称为御史台,以中丞为台长,始专任弹劾。唐御史台复置大夫,中丞为副,至明改为都察院,以都御史统辖诸御史,清因之。见唐.杜佑《通典.卷二四.职官六》。
御yù(1)(动)驾御车马;赶车。(2)(动)封建社会指上级对下级的管理或支配。(3)(名)封建社会指与皇帝有关的:赐~|~前。御yù(动)抵挡:防~|~寒|~敌。
史读音:shǐ史shǐ(1)(名)历史:~学。(2)(名)古代掌管记载史事的官。(3)姓。