dān shǐ
rú shǐ
dūn shǐ
qián shǐ
jiā shǐ
zú shǐ
wěi shǐ
yù shǐ
yuàn shǐ
gǔ shǐ
lǔ shǐ
cūn shǐ
nǚ shǐ
chūn shǐ
méi shǐ
quē shǐ
cí shǐ
tú shǐ
hàn shǐ
yǎn shǐ
yù shǐ
lìng shǐ
yòu shǐ
guān shǐ
dǎng shǐ
yě shǐ
bān shǐ
jūn shǐ
zì shǐ
ān shǐ
yì shǐ
chǒu shǐ
cì shǐ
guó shǐ
èr shǐ
cāng shǐ
fén shǐ
mín shǐ
zhǎng shǐ
chéng shǐ
yì shǐ
dài shǐ
sī shǐ
lián shǐ
mén shǐ
bìng shǐ
zhèng shǐ
dà shǐ
tài shǐ
huì shǐ
fǔ shǐ
bié shǐ
qīng shǐ
jì shǐ
zuǒ shǐ
nán shǐ
wèi shǐ
jì shǐ
máng shǐ
sān shǐ
wū shǐ
dǐ shǐ
jiān shǐ
mǎ shǐ
lín shǐ
nèi shǐ
bèi shǐ
shī shǐ
fàn shǐ
hòu shǐ
wěi shǐ
jìng shǐ
lǘ shǐ
shū shǐ
bài shǐ
bà shǐ
bàng shǐ
sào shǐ
shì shǐ
zhòng shǐ
mì shǐ
diǎn shǐ
huà shǐ
zhí shǐ
jìn shǐ
shí shǐ
liáng shǐ
fèng shǐ
qiān shǐ
xiǎo shǐ
nìng shǐ
gǔ shǐ
sī shǐ
yàn shǐ
pān shǐ
shì shǐ
zhù shǐ
jiǎng shǐ
zhàng shǐ
lì shǐ
zēng shǐ
shī shǐ
tóng shǐ
wū shǐ
jiǔ shǐ
xiāo shǐ
sì shǐ
wài shǐ
lì shǐ
xiān shǐ
wén shǐ
jiù shǐ
cóng shǐ
wū shǐ
fǔ shǐ
xìn shǐ
⒈ 古代传说中善吹箫的人。
引汉刘向《列仙传·箫史》:“簫史者, 秦穆公时人也。善吹簫,能致孔雀白鹤於庭, 穆公有女,字弄玉好之,公遂以女妻焉,日教弄玉作凤鸣。居数年,吹似凤声,凤凰来止其屋,公为作凤臺,夫妇止其上,不下数年,一旦皆随凤凰飞去。”
后以“簫史”泛指如意郎君。 清李渔《慎鸾交·目许》:“却像要趁扁舟,入五湖,随簫史,归蓬岛。”