hòu shǐ
qīng shǐ
nán shǐ
xìn shǐ
cóng shǐ
lì shǐ
lín shǐ
yàn shǐ
shī shǐ
hàn shǐ
jiān shǐ
cì shǐ
mén shǐ
rú shǐ
dūn shǐ
tú shǐ
fǔ shǐ
fàn shǐ
xiāo shǐ
bà shǐ
wěi shǐ
mǎ shǐ
tài shǐ
shì shǐ
chéng shǐ
zì shǐ
huà shǐ
zhèng shǐ
zhàng shǐ
jì shǐ
gǔ shǐ
dài shǐ
sì shǐ
wén shǐ
sī shǐ
wài shǐ
gǔ shǐ
qián shǐ
wèi shǐ
sào shǐ
yòu shǐ
cūn shǐ
jì shǐ
jìng shǐ
wū shǐ
chǒu shǐ
wū shǐ
lǔ shǐ
zhù shǐ
bài shǐ
wěi shǐ
máng shǐ
xiān shǐ
nèi shǐ
quē shǐ
èr shǐ
mì shǐ
zuǒ shǐ
jiù shǐ
lìng shǐ
sī shǐ
bìng shǐ
ān shǐ
xiǎo shǐ
yǎn shǐ
jiǎng shǐ
bān shǐ
yì shǐ
lǘ shǐ
cāng shǐ
dǎng shǐ
shí shǐ
shì shǐ
diǎn shǐ
dǐ shǐ
cí shǐ
qiān shǐ
bié shǐ
zhǎng shǐ
sān shǐ
yuàn shǐ
pān shǐ
zēng shǐ
jūn shǐ
guān shǐ
nǚ shǐ
bàng shǐ
chūn shǐ
zú shǐ
dān shǐ
jiā shǐ
dà shǐ
yě shǐ
fén shǐ
jìn shǐ
wū shǐ
yù shǐ
yì shǐ
jiǔ shǐ
fǔ shǐ
lián shǐ
shī shǐ
guó shǐ
zhí shǐ
mín shǐ
bèi shǐ
huì shǐ
shū shǐ
yù shǐ
fèng shǐ
tóng shǐ
lì shǐ
nìng shǐ
méi shǐ
liáng shǐ
zhòng shǐ
⒈ 汉代郡尉之属官。
引《史记·匈奴列传》:“是时鴈门尉史行徼,见寇,葆此亭。”
司马贞索隐引如淳曰:“律,近塞郡皆置尉,百里一人,士史、尉史各二人也。”
1. 古代官名,一般是武官:县尉。都尉。卫尉。太尉。
2. 军衔的一级,在校以下:尉官。少尉。上尉。
3. 〔尉氏〕地名,在中国河南省。
4. 姓。
史读音:shǐ史shǐ(1)(名)历史:~学。(2)(名)古代掌管记载史事的官。(3)姓。