tài yīn
tài shǐ
tài jiān
tài tai
tài fù
tài xuán
tài yé
tài tán
tài xū
tài diǎ
tài hú
tài jiàn
tài zhù
tài qǐn
tài méng
tài zhǔ
tài yǐ
tài jiǎ
tài fù
tài yīn
tài zǐ
tài mò
tài zhóu
tài huáng
tài cāng
tài shèn
tài lè
tài miào
tài pǔ
tài pú
tài gōng
tài zōng
tài xī
tài jūn
tài yuán
tài shǐ
tài hào
tài yì
tài bǔ
tài cù
tài jí
tài qīng
tài hé
tài bàn
tài shī
tài kōng
tài shàng
tài wú
tài xī
tài guān
tài guò
tài sì
tài cháng
tài pú
tài bǎo
tài háng
tài dì
tài shāng
tài hòu
tài wèi
tài gēng
tài kāng
tài dì
tài píng
tài yáng
tài róng
tài chū
tài láo
tài chǐ
tài shì
tài suì
tài sūn
tài zūn
tài zhāng
tài mèi
tài pó
tài zhǐ
tài yī
tài pín
tài yáng
tài jiē
tài shǒu
tài mǔ
tài hào
tài yuè
tài hé
tài hào
tài zǔ
tài zǎi
tài fēi
tài rèn
tài yì
tài chòng
tài huá
tài hào
tài shè
tài ē
tài yè
tài gǔ
tài xī
tài hào
tài shān
tài gōng
chūn shǐ
dān shǐ
jiān shǐ
wěi shǐ
yù shǐ
bèi shǐ
nìng shǐ
cì shǐ
lǔ shǐ
guó shǐ
jiā shǐ
bié shǐ
lǘ shǐ
qīng shǐ
mì shǐ
wū shǐ
guān shǐ
cóng shǐ
shū shǐ
bān shǐ
shì shǐ
nèi shǐ
méi shǐ
sī shǐ
wài shǐ
wěi shǐ
yì shǐ
wū shǐ
èr shǐ
bìng shǐ
máng shǐ
xiǎo shǐ
dūn shǐ
fǔ shǐ
cūn shǐ
lì shǐ
shī shǐ
bà shǐ
tú shǐ
xìn shǐ
jūn shǐ
fàn shǐ
jìng shǐ
sì shǐ
yě shǐ
jì shǐ
shì shǐ
xiāo shǐ
diǎn shǐ
tóng shǐ
yòu shǐ
fén shǐ
lián shǐ
qián shǐ
sān shǐ
sī shǐ
shī shǐ
yàn shǐ
xiān shǐ
fǔ shǐ
hàn shǐ
zì shǐ
huà shǐ
lìng shǐ
jìn shǐ
wén shǐ
cāng shǐ
mén shǐ
yǎn shǐ
hòu shǐ
zēng shǐ
pān shǐ
zhǎng shǐ
shí shǐ
zhòng shǐ
wū shǐ
mín shǐ
rú shǐ
dà shǐ
dǐ shǐ
lì shǐ
zhèng shǐ
qiān shǐ
zuǒ shǐ
yù shǐ
tài shǐ
yuàn shǐ
wèi shǐ
jiǎng shǐ
mǎ shǐ
chǒu shǐ
fèng shǐ
zhù shǐ
zhí shǐ
chéng shǐ
yì shǐ
gǔ shǐ
liáng shǐ
zú shǐ
dài shǐ
cí shǐ
nǚ shǐ
bài shǐ
dǎng shǐ
zhàng shǐ
bàng shǐ
jiù shǐ
jiǔ shǐ
gǔ shǐ
lín shǐ
huì shǐ
nán shǐ
sào shǐ
quē shǐ
jì shǐ
ān shǐ
太史tàishǐ
(1) 官名。三代为史官与历官之宅,朝廷大臣。后职位渐低,秦称太史令,汉属太常,掌天文历法。魏晋以后太史仅掌管推算历法。至明清两朝,修史之事由翰林院负责,又称翰林为太史
英an official who holds astronom and calendar(2) 指司马迁所著的《史记》
例参之太史。——唐·柳宗元《柳河东集》英Historical Records written by Si Maqian⒈ 官名。 西周、春秋时太史掌记载史事、编写史书、起草文书,兼管国家典籍和天文历法等。 秦汉曰太史令, 汉属太常,掌天时星历。 魏晋以后,修史之职归著作郎,太史专掌历法。 隋改称太史监, 唐改为太史局, 宋有太史局、司天监、天文院等名称。 元改称太史院。 明清称钦天监;修史之职归之翰林院,故俗称翰林为太史。参阅《通典·职官八》、《续通典·职官八》。
⒉ 复姓。 汉末有太史慈。见《三国志》本传。
职官名。编载史事兼掌天文历法。秦汉称为「太史令」。魏晋以后,修史之职转归著作郎,太史则专掌历法。隋改为太史监,唐改为太史局,宋则有太史局、司天监、天文院等名称。元改名太史院。明清改为钦天监,修史之职则归于翰林院,故俗称翰林为「太史」。
太tài(1)(形)高;大:~湖|~庙。(2)(形)极;最:~阳。(3)(形)身份最高或辈份更高的:~师。(4)(副)表示程度过分:汤~热;烫嘴。(5)(副)表示程度极高用于赞叹:这方案~好了。(6)(副)很;用于否定:不~好。(7)(Tài)姓。
史读音:shǐ史shǐ(1)(名)历史:~学。(2)(名)古代掌管记载史事的官。(3)姓。