汉史


汉史的组词


汉畤

hàn zhì

汉口

hàn kǒu

汉镜

hàn jìng

汉椒

hàn jiāo

汉高

hàn gāo

汉光

hàn guāng

汉主

hàn zhǔ

汉法

hàn fǎ

汉苗

hàn miáo

汉圣

hàn shèng

汉誓

hàn shì

汉祖

hàn zǔ

汉文

hàn wén

汉学

hàn xué

汉贰

hàn èr

汉帝

hàn dì

汉沂

hàn yí

汉土

hàn tǔ

汉麻

hàn má

汉姬

hàn jī

汉皇

hàn huáng

汉隶

hàn lì

汉皐

hàn gāo

汉鸡

hàn jī

汉浦

hàn pǔ

汉篆

hàn zhuàn

汉壁

hàn bì

汉检

hàn jiǎn

汉关

hàn guān

汉塞

hàn sài

汉礼

hàn lǐ

汉傅

hàn fù

汉注

hàn zhù

汉胪

hàn lú

汉家

hàn jiā

汉氏

hàn shì

汉子

hàn zi

汉渚

hàn zhǔ

汉缺

hàn quē

汉调

hàn diào

汉庭

hàn tíng

汉官

hàn guān

汉葱

hàn cōng

汉书

hàn shū

汉酺

hàn pú

汉将

hàn jiāng

汉虏

hàn lǔ

汉思

hàn sī

汉仗

hàn zhàng

汉京

hàn jīng

汉帜

hàn zhì

汉典

hàn diǎn

汉儿

hàn ér

汉剑

hàn jiàn

汉津

hàn jīn

汉拜

hàn bài

汉人

hàn rén

汉字

hàn zì

汉纲

hàn gāng

汉月

hàn yuè

汉简

hàn jiǎn

汉表

hàn biǎo

汉策

hàn cè

汉武

hàn wǔ

汉军

hàn jūn

汉刻

hàn kè

汉律

hàn lǜ

汉剧

hàn jù

汉语

hàn yǔ

汉火

hàn huǒ

汉陵

hàn líng

汉佩

hàn pèi

汉赋

hàn fù

汉区

hàn qū

汉臣

hàn chén

汉元

hàn yuán

汉僧

hàn sēng

汉宫

hàn gōng

汉震

hàn zhèn

汉腊

hàn là

汉音

hàn yīn

汉统

hàn tǒng

汉仪

hàn yí

汉厫

hàn áo

汉旅

hàn lǚ

汉爵

hàn jué

汉室

hàn shì

汉分

hàn fèn

汉族

hàn zú

汉江

hàn jiāng

汉阁

hàn gé

汉碑

hàn bēi

汉女

hàn nǚ

汉后

hàn hòu

汉阴

hàn yīn

汉籍

hàn jí

汉话

hàn huà

汉中

hàn zhōng

汉都

hàn dū

汉皋

hàn gāo

汉王

hàn wáng

汉姓

hàn xìng

汉燕

hàn yàn

汉道

hàn dào

汉鼎

hàn dǐng

汉皓

hàn hào

汉国

hàn guó

汉牍

hàn dú

汉民

hàn mín

汉节

hàn jié

汉貂

hàn diāo

汉地

hàn dì

汉方

hàn fāng

汉咏

hàn yǒng

汉水

hàn shuǐ

汉廒

hàn áo

汉易

hàn yì

汉风

hàn fēng

汉史

hàn shǐ

汉恩

hàn ēn

汉竹

hàn zhú

汉印

hàn yìn

汉祚

hàn zuò

汉绪

hàn xù

汉制

hàn zhì


稗史

bài shǐ

外史

wài shǐ

门史

mén shǐ

僮史

tóng shǐ

刺史

cì shǐ

佐史

zuǒ shǐ

官史

guān shǐ

伪史

wěi shǐ

春史

chūn shǐ

记史

jì shǐ

曾史

zēng shǐ

国史

guó shǐ

马史

mǎ shǐ

仓史

cāng shǐ

仙史

xiān shǐ

从史

cóng shǐ

尉史

wèi shǐ

近史

jìn shǐ

御史

yù shǐ

字史

zì shǐ

丽史

lì shǐ

筮史

shì shǐ

丑史

chǒu shǐ

眉史

méi shǐ

图史

tú shǐ

侍史

shì shǐ

潘史

pān shǐ

前史

qián shǐ

邸史

dǐ shǐ

监史

jiān shǐ

直史

zhí shǐ

帐史

zhàng shǐ

惇史

dūn shǐ

画史

huà shǐ

青史

qīng shǐ

秽史

huì shǐ

党史

dǎng shǐ

女史

nǚ shǐ

府史

fǔ shǐ

腐史

fǔ shǐ

儒史

rú shǐ

典史

diǎn shǐ

詩史

shī shǐ

长史

zhǎng shǐ

内史

nèi shǐ

历史

lì shǐ

太史

tài shǐ

闾史

lǘ shǐ

司史

sī shǐ

丞史

chéng shǐ

汙史

wū shǐ

村史

cūn shǐ

病史

bìng shǐ

阙史

quē shǐ

汉史

hàn shǐ

正史

zhèng shǐ

霸史

bà shǐ

艳史

yàn shǐ

民史

mín shǐ

祝史

zhù shǐ

大史

dà shǐ

佚史

yì shǐ

狱史

yù shǐ

南史

nán shǐ

三史

sān shǐ

卒史

zú shǐ

十史

shí shǐ

演史

yǎn shǐ

谤史

bàng shǐ

安史

ān shǐ

备史

bèi shǐ

瞽史

gǔ shǐ

诗史

shī shǐ

迁史

qiān shǐ

四史

sì shǐ

信史

xìn shǐ

盲史

máng shǐ

代史

dài shǐ

野史

yě shǐ

众史

zhòng shǐ

麟史

lín shǐ

家史

jiā shǐ

良史

liáng shǐ

君史

jūn shǐ

范史

fàn shǐ

酒史

jiǔ shǐ

秘史

mì shǐ

箫史

xiāo shǐ

轶史

yì shǐ

右史

yòu shǐ

佞史

nìng shǐ

鲁史

lǔ shǐ

坟史

fén shǐ

令史

lìng shǐ

僞史

wěi shǐ

连史

lián shǐ

污史

wū shǐ

文史

wén shǐ

二史

èr shǐ

词史

cí shǐ

鼓史

gǔ shǐ

巫史

wū shǐ

镜史

jìng shǐ

班史

bān shǐ

掾史

yuàn shǐ

小史

xiǎo shǐ

祭史

jì shǐ

讲史

jiǎng shǐ

凤史

fèng shǐ

侯史

hòu shǐ

别史

bié shǐ

丹史

dān shǐ

书史

shū shǐ

旧史

jiù shǐ

埽史

sào shǐ

私史

sī shǐ

上一组词:汉隶
下一组词:汉壁

更多汉的组词

汉史的意思


词语解释:

指《东观汉记》。亦[.好工具]泛指汉代史书。

引证解释:

⒈ 指《东观汉记》。亦泛指汉代史书。

引《后汉书·蔡邕传》:“收付廷尉治罪, 邕陈辞谢,乞黥首刖足,继成汉史。”
唐卢纶《和常舍人晚秋集贤院即事》:“汲书荀勗定, 汉史蔡邕专。”
清李渔《闲情偶寄·词曲上·结构》:“歷朝文字之盛,其名各有所归, 汉史、 唐诗、 宋文、 元曲,此世人口头语也。”

网络解释:

汉史

指《东观汉记》。亦泛指 汉 代史书。
更多史的组词

汉史详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:shǐ

史shǐ(1)(名)历史:~学。(2)(名)古代掌管记载史事的官。(3)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025