huà shǐ
jiù shǐ
zhǎng shǐ
fèng shǐ
ān shǐ
wū shǐ
pān shǐ
quē shǐ
tài shǐ
cí shǐ
jūn shǐ
wěi shǐ
shī shǐ
jiǔ shǐ
cì shǐ
jìng shǐ
sì shǐ
cāng shǐ
yǎn shǐ
shì shǐ
tú shǐ
lín shǐ
jìn shǐ
qīng shǐ
nǚ shǐ
yù shǐ
mén shǐ
liáng shǐ
zuǒ shǐ
shū shǐ
qiān shǐ
yòu shǐ
yù shǐ
chéng shǐ
chūn shǐ
bài shǐ
mì shǐ
bān shǐ
dān shǐ
yě shǐ
xiāo shǐ
fàn shǐ
shī shǐ
èr shǐ
wū shǐ
lǘ shǐ
guó shǐ
huì shǐ
fǔ shǐ
zì shǐ
wū shǐ
yì shǐ
xiǎo shǐ
sī shǐ
zēng shǐ
zhèng shǐ
wài shǐ
máng shǐ
lián shǐ
lì shǐ
jiān shǐ
tóng shǐ
mín shǐ
jiā shǐ
lì shǐ
dǐ shǐ
zhù shǐ
dà shǐ
zú shǐ
méi shǐ
cóng shǐ
gǔ shǐ
lìng shǐ
nìng shǐ
shì shǐ
guān shǐ
hòu shǐ
lǔ shǐ
dǎng shǐ
wěi shǐ
dài shǐ
xìn shǐ
dūn shǐ
zhòng shǐ
wén shǐ
fén shǐ
diǎn shǐ
fǔ shǐ
sī shǐ
zhí shǐ
bàng shǐ
yuàn shǐ
nèi shǐ
jì shǐ
yàn shǐ
sào shǐ
zhàng shǐ
rú shǐ
sān shǐ
cūn shǐ
bèi shǐ
hàn shǐ
nán shǐ
qián shǐ
chǒu shǐ
bìng shǐ
shí shǐ
wèi shǐ
xiān shǐ
yì shǐ
jì shǐ
gǔ shǐ
jiǎng shǐ
bà shǐ
bié shǐ
mǎ shǐ
⒈ 乐师与史官的并称。
引《周礼·秋官·大行人》:“九岁属瞽史,諭书名,听声音。”
《国语·周语上》:“瞽史教诲,耆艾修之。”
韦昭注:“瞽,乐太师;史,太史也。”
汉贾谊《新书·保傅》:“瞽史诵诗,工诵箴諫。”
清戴名世《盲者说》:“古之瞽史教诲,师箴,瞍赋,矇诵,若晋之师旷,郑之师慧是也。”
章炳麟《官制索隐》:“於是乎置御史,既掌刺探,亦兼记録,且其人又必明习文字者也,故‘属瞽史,諭书名’。”
⒉ 说书的瞎子。
引唐柳宗元《<贞符>序》:“其言类淫巫瞽史,誑乱后代。”
清周亮工《书影》卷九:“李青霞,眉州人,襁褓失明……为渔所得。至十载为人佣磨。有瞽史倚琵琶説往事,携之去,雅善其艺。”
职官名。周代的两个官职。瞽为乐师,掌乐。史为太史,掌阴阳、天时及礼法。