jiá yī
jiā chān
jiā jiǎn
jiā jiǎo
jiā dài
jiā jié
jiā bàng
jiā dān
jiā chuāng
jiā zi
jiā yōng
jiā shí
jiā chéng
jiā shū
jiá zhèn
jiā zhù
jiā shēng
jiā mù
jiá jiè
jiā fǔ
jiá bù
jiā chuāng
jiā shān
jiá gū
jiā chà
jiā zhài
jiā nǎo
jiā zá
jiá bái
jiá xùn
jiā fèng
jiā jiān
jiā rì
jiā xuān
jiā àn
jiā zhuàng
jiā zhàng
jiá bèi
jiā gùn
jiā xīn
jiā dài
jiā náng
jiā duàn
jiā gān
jiā gōng
jiā zā
jiā xié
jiā fā
jiā xì
jiá ǎo
jiā lù
jiā céng
jiā qián
jiā bǎn
jiā zhù
jiá bài
jiā zhōng
jiā yìng
jiā shì
jiā qiáng
jiā jī
jiā yāo
jiá bì
jiā piàn
jiā yú
jiā xiàng
jiā wàn
jiá jìng
jiā jǐn
jiá xiàn
jiā dào
jiā jìng
jiá dǎ
jiá qún
jiá zhù
jiā gōng
jiá gǔ
jiā kè
jiā quān
jiā yú
jiā chéng
jiā mó
jiā cè
jiá rào
jiā chán
jiā pí
jiā dāng
jiā cáng
jiá hé
jiā chí
jiā kuàng
jiā pī
⒈ 隔河相对、互为犄角的营寨。
引《新五代史·死节传·王彦章》:“晋已尽有河北,以铁索断德胜口,筑河南、北为两城,号‘夹寨’。”
⒉ 指环绕敌城建立的壁垒。
引《资治通鉴·后梁太祖开平元年》:“思安将河北兵西上,至潞州城下,更筑重城,内以防奔突,外以拒援兵,谓之夹寨。”
1. 从两旁钳住:使劲儿夹住。
2. 两旁有物限制住,在两者之间:两山夹一水。夹峙。
3. 搀杂:夹生饭。夹杂。
4. 夹东西的器具:竹夹子。夹剪。卷(
寨 )夹。读音:zhài寨zhài(1)(名)防守用的栅栏。(2)(名)旧时驻兵的地方;军营:营~。(3)(名)指山寨。(4)(名)(寨子)四周的栅栏或围墙;也指四周有栅栏或围墙的村子:村~。