jiā chà
jiá ǎo
jiá bèi
jiā chān
jiā dāng
jiā jìng
jiá bù
jiā bàng
jiā zā
jiā chuāng
jiā pī
jiā gān
jiā yāo
jiá hé
jiá zhèn
jiā mó
jiā lù
jiā xīn
jiá zhù
jiá xiàn
jiā quān
jiā dài
jiā gōng
jiā yōng
jiā nǎo
jiā chán
jiā gōng
jiā jiǎo
jiā zhàng
jiā zhuàng
jiā xuān
jiā rì
jiā fèng
jiā jiān
jiā zhù
jiā náng
jiā chéng
jiá rào
jiā jī
jiá jiè
jiā dān
jiā xì
jiā kuàng
jiā zá
jiá jìng
jiā zi
jiā yìng
jiá yī
jiā pí
jiá bài
jiā dài
jiā àn
jiā cáng
jiā xiàng
jiā piàn
jiā qián
jiā jiǎn
jiá xùn
jiá bì
jiā qiáng
jiá dǎ
jiā fǔ
jiā fā
jiá gǔ
jiā shì
jiā yú
jiá gū
jiā chuāng
jiā jǐn
jiá qún
jiá bái
jiā zhài
jiā dào
jiā kè
jiā yú
jiā chí
jiā shū
jiā chéng
jiā zhōng
jiā gùn
jiā zhù
jiā cè
jiā duàn
jiā shān
jiā céng
jiā shēng
jiā wàn
jiā bǎn
jiā jié
jiā mù
jiā xié
jiā shí
yī chéng
péi chéng
yī shèng
niǎn chéng
bǎi shèng
jiā shèng
chū chéng
yì chéng
dān chéng
fù chéng
pú chéng
zhú chéng
pí chéng
sì chéng
yǐ chéng
xuān chéng
zuǒ chéng
jiǎo chéng
huàn chéng
zú shèng
qiū chéng
bǐ shèng
wàn shèng
chāo chéng
jùn chéng
chuán chéng
jùn chéng
tiān chéng
piān chéng
bié chéng
qiáng chéng
chí chéng
cì chéng
zì chéng
wǔ chéng
píng chéng
shuài chéng
zhōng chéng
yù chéng
yě shèng
nèi chéng
chē chéng
dà chéng
fù chéng
bài chéng
cān shèng
zī chéng
bā chéng
kě chéng
zhì chéng
jiān chéng
bèi chéng
fó chéng
dā chéng
bǎo chéng
chuán chéng
èr chéng
xià chéng
sōu chéng
fén chéng
sān shèng
kōng chéng
jiè chéng
yù chéng
tuō chéng
bài shèng
sì chéng
zhōng chéng
jùn chéng
fā chéng
jǐng chéng
zhào chéng
fú chéng
yú chéng
zhuǎn chéng
guó chéng
tuō chéng
gōng chéng
pí chéng
wǔ chéng
jiè chéng
jià chéng
èr chéng
xiǎo chéng
bào chéng
bāo chéng
chán chéng
guì chéng
jǐng chéng
yǎng chéng
lǐ chéng
jì chéng
cān chéng
xiāng chéng
jiā chéng
sī chéng
qí chéng
zhēn chéng
mǎ chéng
jiào chéng
shàng chéng
qiān shèng
hòu chéng
cǎi chéng
shǐ shèng
nú chéng
⒈ 乘马左右侍卫。
引《史记·袁盎晁错列传》:“盎兄子种为常侍骑,持节夹乘。”
唐元稹《授裴向左散骑常侍制》:“予欲用为垂璫夹乘之官,以代吾盘盂韦弦之戒,不亦可乎。”
1. 从两旁钳住:使劲儿夹住。
2. 两旁有物限制住,在两者之间:两山夹一水。夹峙。
3. 搀杂:夹生饭。夹杂。
4. 夹东西的器具:竹夹子。夹剪。卷(
乘 )夹。读音:chéng,shèng[ chéng ]
1. 骑,坐:乘马。乘车。乘客。乘警。
2. 趁着,就着:乘便。乘机(趁着机会)。乘势。乘兴(xìng)。因利乘便。
3. 算术中指一个数使另一个数变成若干倍:乘法。乘幂(mì)。乘数。
4. 佛教的教派或教法:大乘。小乘。上乘。下乘。
5. 姓。
[ shèng ]
1. 古代称兵车,四马一车为一乘:乘舆。千乘之国。
2. 古代称四为乘:乘矢。乘壶。“以乘韦先牛十二犒师”。
3. 中国春秋时晋国的史书称“乘”,后通称一般的史书:史乘。野乘。