jiā yìng
jiá xùn
jiā shān
jiā jī
jiā dān
jiā zi
jiá bì
jiā lù
jiā gōng
jiā rì
jiá yī
jiā bàng
jiā céng
jiā mù
jiā xié
jiā gōng
jiā yú
jiā piàn
jiā yú
jiā xīn
jiá bèi
jiā qián
jiā chán
jiā pí
jiá ǎo
jiá bái
jiá xiàn
jiā gùn
jiá zhù
jiá gū
jiā xì
jiā wàn
jiá gǔ
jiā shì
jiá jìng
jiā shí
jiā fèng
jiā dài
jiā chuāng
jiā kuàng
jiā dào
jiā chéng
jiā jǐn
jiá dǎ
jiā zhài
jiā kè
jiá jiè
jiā duàn
jiā yōng
jiā chuāng
jiá bù
jiā zhàng
jiā jié
jiá qún
jiā gān
jiā cè
jiā qiáng
jiā náng
jiā fǔ
jiá zhèn
jiā yāo
jiā zhù
jiā zá
jiā pī
jiā zhōng
jiā quān
jiá rào
jiā nǎo
jiā jiān
jiā zhù
jiā chí
jiā chà
jiā chān
jiā bǎn
jiā zā
jiā zhuàng
jiá hé
jiā àn
jiā dài
jiā shēng
jiā dāng
jiā xiàng
jiā chéng
jiā mó
jiā cáng
jiā jiǎn
jiā jìng
jiá bài
jiā xuān
jiā jiǎo
jiā shū
jiā fā
⒈ 我国古代印花染色的方法, 唐以后更为普遍。用两块木板雕刻同样花纹,将绢布对折夹入二板中,然后在雕空处染色,成为对称的染色花纹。后来发展为用镂花油纸版涂色刷印。其染成的织物叫夹缬。
引唐白居易《玩半开花赠皇甫郎中》诗:“成都新夹纈, 梁汉碎燕脂。”
一种古代印花染色的方法。始于秦、汉之际,唐代以后非常普遍。用两块木板雕刻同样图案的花纹,再将绢布对折夹入二板中,然后在雕空处染色,成为对称的染色花纹。后发展为用镂花油纸版涂刷印。所染成的织物也称为「夹缬」。
1. 从两旁钳住:使劲儿夹住。
2. 两旁有物限制住,在两者之间:两山夹一水。夹峙。
3. 搀杂:夹生饭。夹杂。
4. 夹东西的器具:竹夹子。夹剪。卷(
缬 )夹。读音:xié缬xié(名)有花纹的丝织品。