jiā shì
jiá bái
jiā bǎn
jiā zhuàng
jiā jiān
jiā xīn
jiā zhōng
jiá bì
jiā qiáng
jiā xiàng
jiā yú
jiā chuāng
jiā chān
jiā fèng
jiá gū
jiā chí
jiā jié
jiā zā
jiā zhù
jiá qún
jiá jìng
jiā nǎo
jiā dào
jiā jìng
jiā pí
jiā pī
jiā chà
jiá hé
jiá dǎ
jiā zi
jiā zhù
jiā jiǎn
jiā cè
jiā jiǎo
jiā shān
jiā céng
jiā zhàng
jiā dāng
jiá xiàn
jiā shí
jiā bàng
jiā gān
jiá xùn
jiā gōng
jiá rào
jiā jǐn
jiá zhèn
jiā àn
jiā shū
jiā zá
jiā duàn
jiá yī
jiā xié
jiā quān
jiā qián
jiá bài
jiá jiè
jiā rì
jiá bèi
jiā gōng
jiā xuān
jiā xì
jiā zhài
jiā chán
jiā dài
jiā wàn
jiā cáng
jiá gǔ
jiā yú
jiā lù
jiā yāo
jiā fǔ
jiā kuàng
jiā chuāng
jiā náng
jiā gùn
jiā fā
jiā piàn
jiá ǎo
jiā mù
jiā kè
jiā chéng
jiā mó
jiā yōng
jiá zhù
jiá bù
jiā shēng
jiā chéng
jiā dài
jiā jī
jiā yìng
jiā dān
shàn gùn
shén gùn
xiāo gùn
tǔ gùn
bǎ gùn
gài gùn
huǒ gùn
hǔ gùn
guāng gùn
mù gùn
jiā gùn
jī gùn
dù gùn
háo gùn
jǐng gùn
diāo gùn
guǎi gùn
shāng gùn
zǎng gùn
dé gùn
yóu gùn
chì gùn
shì gùn
qū gùn
dǔ gùn
è gùn
jīn gùn
piàn gùn
jūn gùn
mèn gùn
huáng gùn
dǎng gùn
bīng gùn
jié gùn
qiào gùn
huá gùn
zhòu gùn
xiá gùn
dǎng gùn
chái gùn
xùn gùn
liú gùn
kāi gùn
zhuàng gùn
fěi gùn
pǐ gùn
夹棍jiāgùn
(1) 旧时的(好工具.)刑具,用两根木棍做成,行刑时用来夹挤犯人的腿
英a kind of instrument of torture;instrument of torture the rack⒈ 旧时残酷刑具。两根木棍做成,行刑时夹犯人腿部。
引《明史·刑法志三》:“全刑者曰械,曰镣,曰棍,曰桚,曰夹棍。”
清阮葵生《茶馀客话》卷六:“夹棍始於宋理宗时,以木索并施,夹两股间,名曰夹帮。”
洪深《赵阎王》第二节第六幕:“官儿大怒,指挥左右,将老者上了夹棍,老者痛得昏绝了去。”
一种古代的残酷刑具。以两根木棍及绳索夹紧犯人腿部逼供,始于南宋理宗时。
1. 从两旁钳住:使劲儿夹住。
2. 两旁有物限制住,在两者之间:两山夹一水。夹峙。
3. 搀杂:夹生饭。夹杂。
4. 夹东西的器具:竹夹子。夹剪。卷(
棍 )夹。读音:gùn[ gùn ]1. 棒:棍子。棍术。棍棒。木棍。铁棍。
2. 称坏人:恶棍。赌棍。