jiā kuàng
jiā dāng
jiā zhù
jiā pī
jiā cáng
jiā zhuàng
jiā yú
jiá gū
jiá ǎo
jiā zá
jiā zi
jiā jié
jiā jiān
jiā jiǎn
jiā bǎn
jiā jǐn
jiá jìng
jiā zhōng
jiā xiàng
jiá jiè
jiá xiàn
jiā duàn
jiá bì
jiā mù
jiā xuān
jiā qiáng
jiā gān
jiá gǔ
jiā chán
jiá dǎ
jiā chí
jiā chān
jiā zhàng
jiā jī
jiā jìng
jiā piàn
jiā quān
jiá zhù
jiá rào
jiā àn
jiā chéng
jiā zā
jiā gōng
jiā bàng
jiā gōng
jiā shū
jiá bài
jiā cè
jiā náng
jiā qián
jiā jiǎo
jiá zhèn
jiā dào
jiā fā
jiá bù
jiā chuāng
jiā dài
jiā yōng
jiā dān
jiā yìng
jiá yī
jiā wàn
jiā chà
jiā zhài
jiá hé
jiā gùn
jiā shēng
jiā xīn
jiā shì
jiā pí
jiā yú
jiā dài
jiá bái
jiā mó
jiā chuāng
jiā xì
jiā rì
jiā lù
jiā shān
jiā kè
jiá qún
jiā céng
jiā fèng
jiā zhù
jiā yāo
jiá xùn
jiā chéng
jiā nǎo
jiā xié
jiā fǔ
jiá bèi
jiā shí
qiáng àn
hú àn
hé àn
cǐ àn
niè àn
dī àn
kāi àn
kào àn
bāng àn
jué àn
xíng àn
le àn
liǎng àn
què àn
pāi àn
lín àn
wù àn
yǐn àn
qì àn
kǒu àn
wú àn
kuí àn
dēng àn
ào àn
qīng àn
shān àn
ào àn
gāo àn
yán àn
mù àn
liè àn
zuǒ àn
guī àn
yì àn
bǐ àn
sào àn
guǎng àn
fēng àn
chā àn
shàng àn
hé àn
dào àn
piān àn
fǎ àn
jiā àn
kēng àn
biān àn
dài àn
lǒng àn
yù àn
qí àn
yīn àn
yáo àn
qǐ àn
yí àn
hù àn
suì àn
xuān àn
xíng àn
hù àn
bó àn
mǒ àn
yá àn
bà àn
lí àn
tuí àn
gé àn
chì àn
jiāo àn
yá àn
fēng àn
kēng àn
mí àn
yán àn
jué àn
yān àn
suí àn
chéng àn
yě àn
tián àn
duì àn
pàn àn
tú àn
léi àn
niè àn
hǎi àn
pán àn
chǔ àn
yá àn
wéi àn
hú àn
zhǎn àn
liǔ àn
jīn àn
bǎn àn
míng àn
jué àn
duàn àn
wěi àn
pàn àn
dī àn
léng àn
qì àn
táng àn
⒈ 水流的两岸;堤岸的两边。
引晋陶潜《桃花源记》:“忽逢桃花林,夹岸数百步,中无杂树,芳草鲜美,落英繽纷。”
唐杜牧《隋堤柳》诗:“夹岸垂杨三百里,祇应图画最相宜。”
许地山《桥边》:“夹岸遍是桃林:桃实、桃叶映入水中,更显出溪边底静谧。”
水流的两岸、堤岸的两旁。
1. 从两旁钳住:使劲儿夹住。
2. 两旁有物限制住,在两者之间:两山夹一水。夹峙。
3. 搀杂:夹生饭。夹杂。
4. 夹东西的器具:竹夹子。夹剪。卷(
岸 )夹。读音:àn岸àn(1)(名)江河湖海等水边的陆地:彼~|海~|~边|口~。(2)(形)〈书〉高大;高傲:伟~|傲~|魁~。