tà kōng
tī kōng
pán kōng
chèn kòng
bì kōng
kuà kōng
lòu kōng
míng kōng
bái kōng
xìng kōng
yán kōng
píng kōng
lěi kōng
gū kōng
zhēn kōng
kǔ kōng
kuǎn kōng
gá kōng
fā kōng
zhǎng kōng
háng kōng
fáng kōng
lǐng kōng
lòu kōng
niè kōng
zhí kōng
kuī kong
pín kōng
shēng kōng
sī kōng
suǒ kōng
yáng kōng
líng kōng
shuō kōng
lǐng kōng
qióng kōng
shēn kōng
nà kōng
qīng kōng
yuán kōng
dān kōng
chuán kōng
jìng kōng
píng kōng
gāo kōng
tài kōng
hào kōng
jìng kōng
chōu kòng
xū kōng
chū kōng
yīn kōng
tuán kōng
qìng kōng
tí kōng
tòu kōng
chǒu kòng
xì kōng
shuāng kōng
lián kōng
xī kōng
líng kōng
fāng kōng
wēi kōng
chéng kōng
lǚ kōng
pī kōng
yáo kōng
huái kōng
sè kōng
yī kōng
nián kōng
dà kōng
ná kōng
dāng kōng
shuō kōng
yáng kōng
fàng kōng
chán kōng
fān kōng
pāo kōng
zhuō kōng
shāo kōng
chī kōng
tī kōng
yàn kōng
dùn kōng
jiǒng kōng
jià kōng
yòu kōng
sì kōng
tǔ kōng
héng kōng
cuì kōng
chéng kōng
yǔ kōng
lì kōng
tán kōng
céng kōng
bù kōng
pì kōng
zēng kōng
yáo kōng
diū kōng
tāo kōng
yù kōng
hán kōng
pī kōng
pū kōng
dāng kōng
jǐn kōng
yǔ kōng
dēng kōng
ǎi kōng
chāo kōng
fān kōng
qiàn kōng
méi kòng
mí kōng
bàn kōng
shū kōng
xuán kōng
kū kōng
lì kōng
xuán kōng
jiāo kōng
nì kōng
qíng kōng
téng kōng
màn kōng
zhí kōng
huí kōng
jià kōng
tiào kōng
diāo kōng
shè kōng
xuán kōng
dào kōng
fēi kōng
pái kōng
bǔ kōng
bī kōng
qīng kōng
fǎ kōng
xīn kōng
shū kōng
táo kōng
cháng kōng
yān kōng
liú kòng
pò kōng
zhōng kōng
tuō kōng
dī kōng
lùn kōng
shí kōng
tōu kòng
dǎo kōng
dì kōng
mài kōng
chuān kōng
sān kōng
xīng kōng
bīn kōng
líng kōng
jìng kōng
lián kōng
lóng kōng
cuō kōng
kuān kōng
dǔ kōng
shén kōng
liáo kōng
jīng kōng
tiān kōng
záo kōng
xíng kōng
tán kōng
náng kōng
chí kōng
xián kòng
luò kōng
当空dāngkōng
(1) 在空中
(好工具.)英high above in the sky在天空。
如:「皓月当空,静静洒落一地月光,显得十分祥和宁静。」
1. 擔任。如:“當記者”、“當教員”。
2. 主管、管理。如:“當家”、“當位”、“當權”、“當政”。
3. 承受。如:“不敢當”、“敢做敢當”、“當之無愧”。
4. 適合、相稱。如:“門當戶對”、“旗鼓相當”。
5. 對著、向著。如:“當面談話”、“當機立斷”、“首當其衝”、“當著眾人把話說清楚!”
6. 值、正值。如:“當班”。《孟子滕文公上》:“當堯之時,天下猶未平。”《禮記曲禮上》:“當食不歎。”
7. 當作、作為。如:“安步當車”、“寒夜客來茶當酒”。
8. 判決、判處。《史記卷一○七魏其武安侯傳》:“乃劾魏其矯先帝詔,罪當棄市。”
9. 彼、那。指在事情發生的時間內。如:“當年”、“當時”、“當天”。
10. 應該。如:“當仁不讓”、“當省則省,當用則用。”《史記卷八十七李斯傳》:“安得亡國之言!此非人臣所當議也!”
11. 形容撞擊金屬器物的聲音。如:“當!當!當!遠處傳來教堂的鐘聲。”
12. 頂端。如瓜蒂稱為“瓜當”,屋簷頂端的蓋瓦頭稱為“瓦當”。
空读音:kōng,kòng[ kōng ]1. 不包含什么,没有内容:空洞(a.没有内容的;b.物体内部的窟窿)。空泛。空话。空旷。空乏。空空如也。空前绝后。凭空(无根据)。真空(没有任何东西)。
2. 没有结果的,白白地:空跑了一趟。空口无凭。
3. 离开地面的,在地上面的地方:空军。空气。空投。空运。