xuán kōng
luò kōng
chéng kōng
shè kōng
fàng kōng
xuán kōng
tī kōng
kuà kōng
qìng kōng
chū kōng
nián kōng
zhōng kōng
dān kōng
míng kōng
gá kōng
cuì kōng
dì kōng
héng kōng
dǎo kōng
bīn kōng
ǎi kōng
chèn kòng
jǐn kōng
yǔ kōng
céng kōng
lòu kōng
pín kōng
chī kōng
chǒu kòng
pī kōng
tǔ kōng
xīng kōng
yáng kōng
zēng kōng
téng kōng
suǒ kōng
shuō kōng
màn kōng
qióng kōng
bù kōng
shāo kōng
xíng kōng
tuō kōng
huí kōng
jiāo kōng
bái kōng
qīng kōng
záo kōng
diū kōng
yàn kōng
lǚ kōng
chāo kōng
tà kōng
chán kōng
kū kōng
pò kōng
náng kōng
chéng kōng
tòu kōng
liú kòng
tí kōng
xuán kōng
píng kōng
xīn kōng
dào kōng
dāng kōng
bī kōng
dà kōng
sè kōng
mài kōng
dùn kōng
tán kōng
tuán kōng
ná kōng
jìng kōng
wēi kōng
shuāng kōng
líng kōng
chōu kòng
kuān kōng
pāo kōng
lì kōng
kuǎn kōng
sān kōng
yáo kōng
fáng kōng
chuān kōng
yáo kōng
yuán kōng
zhí kōng
tài kōng
fā kōng
sì kōng
zhuō kōng
jīng kōng
háng kōng
méi kòng
diāo kōng
lóng kōng
bàn kōng
nà kōng
bì kōng
zhí kōng
fǎ kōng
chuán kōng
shēn kōng
shén kōng
shū kōng
dēng kōng
gāo kōng
xìng kōng
fān kōng
shēng kōng
dī kōng
lòu kōng
yán kōng
liáo kōng
sī kōng
qīng kōng
shí kōng
hán kōng
jiǒng kōng
xī kōng
huái kōng
fāng kōng
xì kōng
dāng kōng
yān kōng
jià kōng
tiān kōng
dǔ kōng
xuán kōng
píng kōng
nì kōng
yòu kōng
líng kōng
lián kōng
kuī kong
niè kōng
xián kòng
shū kōng
fān kōng
fēi kōng
tiào kōng
kǔ kōng
táo kōng
lì kōng
qíng kōng
yù kōng
jià kōng
gū kōng
yǔ kōng
qiàn kōng
jìng kōng
yī kōng
zhēn kōng
yáng kōng
lùn kōng
chí kōng
pái kōng
tán kōng
pì kōng
pū kōng
lián kōng
shuō kōng
lǐng kōng
yīn kōng
lěi kōng
cuō kōng
tāo kōng
lǐng kōng
jìng kōng
pán kōng
pī kōng
mí kōng
cháng kōng
xū kōng
líng kōng
bǔ kōng
zhǎng kōng
tōu kòng
hào kōng
tī kōng
悬空xuánkōng
(1) 悬在半空
英hang in the air;suspend in midair(2) 比喻凭空,空洞
英be divorced from reality离开地面,悬垂于空中。
如:「两脚悬空」。
1.掛、繫:“懸壺濟世”。《後漢書•卷八十二•方術傳下•費長房傳》:“又臥於空室,以朽索懸萬斤石於心上。”宋•張耒《海州道中詩二首之二》:“逃屋無人草滿家,纍纍秋蔓懸寒瓜。”
2.牽掛﹑掛念:“懸念”、“懸思”。唐•李白《聞丹丘子於城北營石門幽居詩》:“心懸萬里外,影滯兩鄉隔。”《紅樓夢•第二十七回》:“你昨兒可告了我不曾?教我懸了一夜的心。”
3.公示﹑公布:“懸賞”。《孫子•九地》:“施無法之賞,懸無政之令。”
4.高掛的:“懸泉”、“懸瀑”。
5.差別大、距離遠:“懸殊”。
6.久延不決的:“懸案”。《韓非子•亡徵》:“藏怒而弗發,懸罪而弗誅,使臣陰憎而愈憂懼。”
7.憑空﹑無依據:“懸想”。唐•柳宗元《復杜溫夫書》:“吾性騃滯,多所未甚諭,安敢懸斷是且非耶?”
空读音:kōng,kòng[ kōng ]1. 不包含什么,没有内容:空洞(a.没有内容的;b.物体内部的窟窿)。空泛。空话。空旷。空乏。空空如也。空前绝后。凭空(无根据)。真空(没有任何东西)。
2. 没有结果的,白白地:空跑了一趟。空口无凭。
3. 离开地面的,在地上面的地方:空军。空气。空投。空运。