píng kōng
tuán kōng
chéng kōng
shēn kōng
bù kōng
qīng kōng
lián kōng
diū kōng
nián kōng
xuán kōng
lòu kōng
yuán kōng
míng kōng
ná kōng
shuō kōng
kuà kōng
pū kōng
bǔ kōng
zhǎng kōng
xuán kōng
dēng kōng
qiàn kōng
jiāo kōng
fā kōng
huái kōng
shēng kōng
lòu kōng
diāo kōng
jīng kōng
ǎi kōng
nì kōng
hán kōng
lóng kōng
shū kōng
dāng kōng
fáng kōng
xū kōng
tāo kōng
chéng kōng
tiān kōng
xīng kōng
tiào kōng
tán kōng
gāo kōng
kū kōng
fān kōng
náng kōng
zhí kōng
liú kòng
líng kōng
xì kōng
shí kōng
tán kōng
chèn kòng
chuān kōng
zhōng kōng
xī kōng
sī kōng
jìng kōng
líng kōng
yù kōng
kuān kōng
chán kōng
qióng kōng
shuō kōng
mài kōng
yī kōng
táo kōng
dào kōng
tí kōng
kuǎn kōng
záo kōng
chōu kòng
qìng kōng
lì kōng
dà kōng
niè kōng
tài kōng
pāo kōng
chǒu kòng
gá kōng
pī kōng
cháng kōng
lián kōng
fàng kōng
nà kōng
fēi kōng
dāng kōng
yǔ kōng
kǔ kōng
tī kōng
pái kōng
jìng kōng
sì kōng
shū kōng
lǐng kōng
sè kōng
shuāng kōng
kuī kong
qīng kōng
qíng kōng
tǔ kōng
fǎ kōng
zhuō kōng
lì kōng
sān kōng
lùn kōng
chuán kōng
jià kōng
shè kōng
tòu kōng
líng kōng
píng kōng
pī kōng
téng kōng
dǎo kōng
liáo kōng
lěi kōng
yàn kōng
xíng kōng
méi kòng
yáng kōng
bī kōng
chī kōng
chū kōng
jià kōng
xìng kōng
héng kōng
zēng kōng
cuō kōng
yīn kōng
màn kōng
bì kōng
huí kōng
hào kōng
céng kōng
chí kōng
dùn kōng
pán kōng
zhēn kōng
fān kōng
luò kōng
xuán kōng
cuì kōng
yǔ kōng
pín kōng
pì kōng
zhí kōng
wēi kōng
háng kōng
dān kōng
yán kōng
dǔ kōng
yáo kōng
chāo kōng
dī kōng
yáo kōng
yòu kōng
dì kōng
bàn kōng
gū kōng
tī kōng
fāng kōng
tōu kòng
shāo kōng
mí kōng
xián kòng
lǐng kōng
shén kōng
xīn kōng
yān kōng
tuō kōng
suǒ kōng
lǚ kōng
jiǒng kōng
bīn kōng
jìng kōng
tà kōng
jǐn kōng
yáng kōng
pò kōng
bái kōng
长空chángkōng
(1) 宽广(好工具.)高远的天空
例万里长空且为忠魂舞。——毛泽东《蝶恋花·答李淑一》例遨游长空英vast sky辽阔的天空。
1. 兩端點之間的距離。如:“這條河全長三十里。”
2. 優點、長處。如:“各有所長”、“截長補短”。《戰國策齊策三》:“請掩足下之短者,誦足下之長。”
3. 專精的技能。如:“專長”、“特長”。
4. 姓。如春秋時楚國有長沮。
5. 二一四部首之一。
6. 空間、距離大。與“短”相對。如:“長橋臥波”。《楚辭屈原九歌國殤》:“帶長劍兮挾秦弓,首身離兮心不懲。”
7. 時間久遠。與“短”相對。晉陶淵明《飲酒詩二十首之十六》:“披褐守長夜,晨雞不肯鳴。”
8. 遠。唐王昌齡《出塞詩二首之一》:“秦時明月漢時關,萬里長征人未還。”
9. 永久。漢桓寬《鹽鐵論繇役》:“夫文猶可長用,而武難久行也。”
10. 專精、擅於。如:“長於寫作”。南朝宋劉義慶《世說新語文學》:“樂令善於清言,而不長於手筆。”
[ zhǎnɡ ]1. 年紀大、輩分高的人。如:“尊長”、“師長”、“兄長”。《莊子天道》:“君先而臣從,父先而子從,兄先而弟從,長先而少從。”《後漢書卷七十孔融傳》:“吏問其母,母曰:‘家事任長,妾當其辜。’”
2. 主管、領導人。如:“部長”、“首長”。
3. 年齡稍大。如:“他比我長三歲。”《公羊傳隱公三年》:“桓幼而貴,隱長而卑。”
4. 排行第一。如:“長女”、“長子”。《易經說卦》:“震一索而得男,故謂之長男。”
5. 老。莊子大宗師:“子之年長矣,而色若孺子,何也?”《國語晉語四》:“齊侯長矣,而欲親晉。”
6. 出生。漢桓寬《鹽鐵論和親》:“范蠡出於越,由余長於故,皆為霸王賢佐。”《西遊記第一回》:“我雖不是樹上生,卻是石裡長的。”
7. 生長、發育。《孟子告子上》:“苟得其養,無物不長。”《呂氏春秋季春紀圜道》:“物動則萌,萌而生,生而長,長而大。”
8. 生、顯。如:“他長得很俊美。”
9. 養育。《詩經小雅蓼莪》:“父兮生我,母兮鞠我,拊我畜我,長我育我。”《左傳昭公十四年》:“長孤幼,養老疾。”
10. 增進、增加。如:“長他人志氣,滅自己威風。”《易經泰卦》:“君子道長,小人道消也。”
11. 執掌。漢王充《論衡感虛》:“使一郡皆寒,賢者長一縣,一縣之界能獨溫乎?”
12. 尊重。《書經牧誓》:“乃惟四方之多罪逋逃,是崇是長,是信是使。”
空读音:kōng,kòng[ kōng ]1. 不包含什么,没有内容:空洞(a.没有内容的;b.物体内部的窟窿)。空泛。空话。空旷。空乏。空空如也。空前绝后。凭空(无根据)。真空(没有任何东西)。
2. 没有结果的,白白地:空跑了一趟。空口无凭。
3. 离开地面的,在地上面的地方:空军。空气。空投。空运。