záo kōng
liáo kōng
sì kōng
yǔ kōng
luò kōng
suǒ kōng
chōu kòng
tuō kōng
lì kōng
wēi kōng
chāo kōng
dēng kōng
shén kōng
zhǎng kōng
xì kōng
lì kōng
pò kōng
mài kōng
chū kōng
lóng kōng
xī kōng
kǔ kōng
kū kōng
dà kōng
tán kōng
dào kōng
jiāo kōng
gá kōng
bái kōng
táo kōng
chī kōng
cháng kōng
tiào kōng
yàn kōng
jīng kōng
shū kōng
chuān kōng
yáo kōng
tài kōng
píng kōng
ǎi kōng
líng kōng
yù kōng
diū kōng
tāo kōng
qìng kōng
kuà kōng
shuō kōng
xīn kōng
nà kōng
fā kōng
dī kōng
xīng kōng
bǔ kōng
sè kōng
xìng kōng
xíng kōng
yáng kōng
sān kōng
céng kōng
huái kōng
yòu kōng
tǔ kōng
shū kōng
tòu kōng
náng kōng
chèn kòng
liú kòng
dāng kōng
lòu kōng
gū kōng
píng kōng
zēng kōng
chuán kōng
lùn kōng
pī kōng
héng kōng
chí kōng
ná kōng
yǔ kōng
tuán kōng
màn kōng
jià kōng
lián kōng
sī kōng
pū kōng
líng kōng
fáng kōng
pái kōng
háng kōng
kuǎn kōng
diāo kōng
huí kōng
fǎ kōng
lòu kōng
yuán kōng
shāo kōng
chǒu kòng
xuán kōng
tōu kòng
yáng kōng
yān kōng
bàn kōng
fān kōng
yáo kōng
chéng kōng
zhōng kōng
lǐng kōng
pì kōng
fēi kōng
jiǒng kōng
shuō kōng
dǔ kōng
zhí kōng
chán kōng
zhēn kōng
jìng kōng
kuān kōng
qíng kōng
dān kōng
téng kōng
lěi kōng
tán kōng
lián kōng
shēn kōng
míng kōng
dǎo kōng
qiàn kōng
nián kōng
tī kōng
fān kōng
pī kōng
líng kōng
niè kōng
xuán kōng
dāng kōng
dì kōng
fāng kōng
lǚ kōng
mí kōng
shè kōng
jǐn kōng
pán kōng
cuō kōng
jìng kōng
xū kōng
pāo kōng
lǐng kōng
hán kōng
fàng kōng
gāo kōng
méi kòng
kuī kong
yīn kōng
tà kōng
cuì kōng
tī kōng
qīng kōng
zhuō kōng
bīn kōng
xián kòng
jià kōng
bì kōng
dùn kōng
hào kōng
yán kōng
pín kōng
bù kōng
bī kōng
yī kōng
shēng kōng
jìng kōng
shuāng kōng
qīng kōng
tiān kōng
shí kōng
zhí kōng
chéng kōng
tí kōng
nì kōng
xuán kōng
qióng kōng
⒈ 空阔。
引唐沉佺期《过蜀龙门》诗:“长竇亘五里,宛转復嵌空。”
⒉ 凹陷。
引宋范成大《吴船录》卷下:“沿江石壁下,忽嵌空为大石屋,即石凿为像。”
明杨慎《升庵诗话·盘涡》:“张蠙《黄牛峡》诗:盘涡逆入嵌崆地,断壁高分繚绕天。”
清刘大櫆《游黄山记》:“踰菴以西,有大石当溪中,嵌空如室,激水横行,声若雷轰。”
⒊ 玲珑。
引唐杜甫《铁堂峡》诗:“修纤无垠竹,嵌空太始雪。”
仇兆鳌注:“嵌空,玲瓏貌。”
唐陆龟蒙《奉和袭美太湖诗·太湖石》:“所奇者嵌崆,所尚者葱倩。”
宋韩拙《山水纯全集·论林木》:“凡作枯槎槁木,要窍嵌空耳。”
1. 把东西填镶在空隙里:嵌入。镶嵌。
空读音:kōng,kòng[ kōng ]1. 不包含什么,没有内容:空洞(a.没有内容的;b.物体内部的窟窿)。空泛。空话。空旷。空乏。空空如也。空前绝后。凭空(无根据)。真空(没有任何东西)。
2. 没有结果的,白白地:空跑了一趟。空口无凭。
3. 离开地面的,在地上面的地方:空军。空气。空投。空运。