jiǎ tòng
ruǎn tòng
chén tòng
téng tòng
chuāng tòng
zhí tòng
kuì tòng
jiē tòng
fù tòng
zhǐ tòng
āi tòng
chì tòng
chuāng tòng
chuàng tòng
kù tòng
rěn tòng
jiǎo tòng
ròu tòng
zhèng tòng
fèn tòng
hài tòng
jīng tòng
nuǎn tòng
qiē tòng
bìng tòng
yú tòng
dú tòng
xìn tòng
yā tòng
jí tòng
bào tòng
xīn tòng
jí tòng
chè tòng
jiǎo tòng
qì tòng
chǔ tòng
nài tòng
cǎn tòng
qǔ tòng
sōng tòng
chóu tòng
nuǎn tòng
suān tòng
gǎn tòng
tóu tòng
cháng tòng
shěn tòng
jù tòng
yuàn tòng
shēng tòng
cè tòng
bēi tòng
zhèn tòng
chù tòng
fù tòng
kě tòng
cǎn tòng
zhǒng tòng
fēn tòng
kuān tòng
hù tòng
yǐn tòng
yǐn tòng
zuò tòng
zhèn tòng
jīng tòng
qù tòng
fèn tòng
jiān tòng
shāng tòng
suān tòng
dào tòng
kǔ tòng
cì tòng
rú tòng
dùn tòng
jiù tòng
⒈ 亦作“焮疼”。肿痛。
引《医宗金鉴·外科心法要诀·幽痈》:“托里散医诸疮毒,肿甚焮疼煎服消。”
《医宗金鉴·外科心法要诀·吓痈》:“吓痈七情鬱火成,脐上三寸粟微红,暴肿焮痛二七溃,顶陷色黑溃迟凶。”
宋无名氏《异闻总录》卷四:“程伸两足听其所为,久而熟睡。及寤,已晓,无所见,摩处皆青黑,焮痛累日而后復初。”